Thầy nuôi nổi gia đ́nh tôi không?

Thiện Nghĩa

 

Tốt nghiệp, ra trường Thu được phân công về dạy ở trường nầy; trường cách trung tâm xă chưa được một cây số. Với kiến-thức học được ở nhà trường cộng với sự nhiệt t́nh của cô giáo trẻ, Thu mang nhiều tâm huyết để truyền thụ, dẫn dắt thế hệ mai sau.

Lớp có 38 cháu, cháu nào cũng ngoan, hiền; duy chỉ có 8 học sinh, theo chủ quan của Thu th́ các cháu nầy học không nổi chương-tŕnh lớp bốn mà cô đang dạy. Lệ là một trong số 8 học sinh ca biệt đó.

Hàng ngày Thu phải cật-lực với việc chuẩn bị giáo án, làm đồ dùng dạy học, hội họp, đến tận từng nhà học-sinh có hoàn-cảnh đặc biệt để lắng nghe, động viên, có hôm cô đến gia-đ́nh Lệ th́ gặp cha nó đang say rượu nằm ngủ, c̣n mẹ nó:

- Tôi biết con tôi học yếu, nên nhờ cô giúp-đỡ.

- Chị à, em Lệ học yếu lắm, ở trường tôi đă kềm, giúp cháu nhiều lắm rồi, nhưng ngoài giờ học, cháu ở nhà, tôi nhờ anh chị nhắc cháu chăm học, kiểm tra lại bài học của nó giùm.

- Mèn ơi! Tôi với ổng có biết ǵ mà chỉ, thôi kệ nó học được bao nhiêu nên bao nhiêu cô ơi!

- Th́ anh chị thường xuyên nhắc-nhở nó học, xem sổ liên-lạc, xem bài làm của nó,…

- Kệ nó cô ơi, nó muốn dốt cho nó dốt!

Tṛ chuyện một hồi thấy không chuyển được suy nghĩ của chị nầy, Thu cáo từ ra về mà ḷng thấy tội nghiệp cho trẻ thơ có bậc làm cha mẹ như thế. Dù sao bà mẹ này vẫn c̣n  lịch-sự hơn một số phụ-huynh khác mà có vài lần Thu tiếp xúc. Khi Thu ra về người ta nói với người nhà bên cạnh, nhưng cố ư cho Thu nghe:

- Bây giờ sướng thật, không đi học cũng có người đến nhà năn nỉ!

Chưa bằng ḷng với hiện tại, Thu làm liều phớt lờ quyết định của ngành về việc cấm dạy thêm học thêm, Thu nghĩ “ḿnh dạy chỉ cốt nâng học lực cho học sinh, chứ không thu tiền, th́ chắc không bị ai phạt vạ”; thế là Thu kêu 8 học sinh có học lực yếu về nhà riêng của ḿnh để dạy kèm.

-----

Thùng, thùng, thùng,…

Tiếng trống báo hiệu và các học sinh ngoan-ngoăn xếp hàng vào lớp để chuẩn bị học kỳ 2.

Các cháu vào lớp ngồi ổn định, lớp trưởng điểm danh và Thu xem lại th́ vắng mặt Lệ, Thu đến báo Hiệu-trưởng; thoáng suy nghĩ, thầy bảo:

- Cô cho lớp dừng cuộc thi lại, chờ tôi nghe.

Thầy Hiệu-trưởng phân công thầy Hiệp dùng xe honda chạy đến nhà Lệ (cách đó khoảng 800 mét), xem tại sao không dự thi, khi giáo viên đến th́ em đang chăn dê:

- Em à, lên xe thầy chở em đến lớp để thi học kỳ nhe, các bạn đang chờ em ở lớp đó.

- Dạ không được đâu, ba em biểu phải ở nhà giữ mấy con dê nầy.

Nh́n phía xa, thấy ba của Lệ đang ngồi bến xe đạp ôm chờ khách, thầy Hiệp rồ ga chạy tới:

- Anh a, nhờ anh cho cháu nó xuống trường để dự thi học kỳ liền đi anh?

Chưa trả lời, ba Lệ nh́n thầy Hiệp rồi chỉ tay nói:

- Thầy có nuôi nổi gia đ́nh tôi không?

Tức và mắc cỡ quá, thầy Hiệp chạy xe nhanh về trường và lần nầy thầy Hiệu trưởng phân công một em học sinh lớp khác lên xe để thầy Hiệp chở đến chăn dê thế cho Lệ, để Lệ đến lớp thi học kỳ 2, như thế lớp cô Thu có học sinh dự thi 100 %!

-----

Tổng kết năm học, lớp Thu c̣n 4 học sinh quá yếu, Thu quyết định cho ở lại và báo cáo với thầy Hiệu trưởng, cũng thoáng suy nghĩ thầy chậm răi:

- Như thế cô sẽ bị cắt thi đua đó!

- Không sao, giảm biên chế cũng được! Đối với tôi quan trọng là sức học của học sinh có đúng thật sự như vậy không; Thầy vẫn biết là tôi đă cố gắng dạy kèm, đến tận gia đ́nh thuyết phục phụ huynh, nhưng kết quả chỉ chừng đó và thầy đừng giao nhiệm vụ tôi phải quét lên để rồi kết quả học tập của học sinh không ra ǵ!

Nói xong, Thu cáo từ ra về mà ḷng c̣n ray rứt và 3 tháng hè nầy Thu phải dành 1 tháng để tiếp tục dạy kèm cho 4 học sinh yếu. Thu nghĩ đă học 9 tháng ở nhà trường mà kết quả như vậy, nay học kèm chỉ 1 tháng th́ kết quả khó như mong muốn. Hay nhất nên trả nó về giá trị thực để làm lại nền móng ban đầu!

 

 

Trở về Truyện Ngắn