Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 26 Tháng 11 2024, 13:20
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 9 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 3653 | Trả lời: 8)
Tiêu đề bài viết: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 15 Tháng 11 2012, 04:57
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 67
Sinh nhật: 24-11-1957
Ngày tham gia: 29 Tháng 6 2012, 12:52
Bài viết: 377
Quốc gia: Vietnam (vn)

Người tạo chủ đề
Mai này, trên bước đường xa
Nguyễn văn Thắng – (Thân tặng gia đình HM, để sẻ chia những ngày buồn)

Có nụ hoa sầu vừa nở trong em
Một ngày cuối thu mưa rơi tầm tã
Anh vẫn bên em trong từng hơi thở
Mà sao đớn đau rời rã con tim

Ngẩng mặt lên trời em cầu xin
Thượng đế nhân từ ban phép lạ
Em muốn níu thời gian ngừng lại
Để mãi bên anh không lìa xa

Có điều gì ngăn cách đôi ta
Mà anh lặng thinh mím môi không nói
Em bỗng ước như lần đầu gặp gỡ
Anh đã cười như mới hôm qua

Để hôm nay về lại bến sông quê
Ngôi nhà thân yêu ngập tràn kỷ niệm
Anh nhìn con sông đục ngầu, lặng lẽ
Giọt nước mắt nào chảy ngược về tim

Con đường quê nối liền hai huyện
Ngày qua ngày khói bụi mịt mù
Người qua đường ngày thường hay chuyện
Hôm nay dường như đánh mất tiếng cười

Có lẽ rồi ta cũng quen thôi
Những đớn đau, đợi chờ nghiệt ngã
Em ước sao những ngày còn lại
Được sống cho anh bằng cả thiên thu

Để mai này trên bước đường xa
Dù không có anh, em vẫn hoài thương nhớ
Dù không có em, anh sẽ không buồn nữa
Và hãy chờ em... ở cuối con đường

NVT



Sửa lần cuối bởi nguyenvanthang vào ngày 16 Tháng 11 2012, 13:06 với 1 lần sửa trong tổng số.

Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 15 Tháng 11 2012, 16:19
Ngoại tuyến
Member V
Member V

Tuổi: 67
Sinh nhật: 00-00-1957
Ngày tham gia: 11 Tháng 12 2007, 10:25
Bài viết: 231
Quốc gia: Vietnam (vn)
Xin đem về đây bài viết sau để tặng những ai đang buồn, đang suy tư về thân phận con người - như một lời sẻ chia sâu sắc.
ThThang





{L_QUOTE}:
CHUYẾN XE CUỘC ĐỜI

Cuộc đời giống như một chuyến đi xe lửa: người lên người xuống, có những tai nạn ở những trạm này, có những chuyện ngạc nhiên thích thú ở trạm khác.

Khi ta chào đời, ta lên xe lửa, ta gặp những con người, ta đã tưởng rằng họ sẽ ở lại với ta suốt chuyến đi: đó là cha mẹ ta!

Thật không may, sự thật lại khác hẳn.

Các ngài đã xuống một ga nọ, bỏ mặc chúng ta thiếu tình yêu thương và sự trìu mến, thiếu tình âu yếm và sự gần gũi của các ngài.

Dù sao, lại có những người khác lên tàu, họ sẽ trở nên rất quan trọng đối với chúng ta: đó là anh chị em ta, các bạn bè và những con người tuyệt vời mà ta thương yêu.

Có những người xem cuộc hành trình như một buổi dạo chơi.
Có những người lại chỉ thấy buồn trong suốt chuyến đi.

Có những người, khi xuống tàu, đã để lại một nỗi nhung nhớ triền miên …
Có những người vừa lên đã xuống ngay, chúng ta chỉ vừa kịp thấy họ thôi …

Chúng ta ngỡ ngàng vì một vài hành khách mà chúng ta yêu mến lại ngồi trong một toa khác, bỏ mặc chúng ta hành trình đơn độc.

Dĩ nhiên, không ai có có thể cấm cản chúng ta đi tìm họ khắp nơi trên xe lửa.

Đôi khi, thật không may, chúng ta không thể ngồi bên họ bởi vì chỗ đã có người.

Không can chi … hành trình là như thế: đầy thách đố, lắm giấc mơ, hy vọng, những lần từ biệt…. mà không bao giờ trở lại.

Hãy cố gắng thực hiện chuyến đi cho tốt nhất.
Hãy cố gắng hiểu những người ngồi bên mình và tìm ra điều tốt nhất nơi mỗi người.

Hãy nhớ rằng vào mỗi khoảnh khắc của chuyến đi, một bạn đồng hành nào đó có thể chao đảo và cần được chúng ta thông cảm.

Chúng ta cũng thế, chúng ta có thể chao đảo và sẽ luôn có ai đó có thể hiểu chúng ta.
Mầu nhiệm lớn lao của cuộc hành trình là chúng ta không biết được khi nào ta sẽ xuống tàu mãi mãi.

Ngay cả người ngồi ngay bên cạnh chúng ta cũng thế.
Tôi thì tôi nghĩ là tôi sẽ buồn khi rời con tàu ...
Tôi chắc chắn điều đó!

Chia tay với tất cả bạn bè đã gặp trên chuyến tàu sẽ đau đớn đấy; để lại những người thân yêu trong cô đơn thì thật là buồn.

Nhưng tôi chắc chắn rằng một ngày nào đó tôi sẽ đến ga trung tâm và tôi lại được thấy họ đi đến tất cả với một hành trang họ không hề có khi bước lên tàu.

Ngược lại, tôi sẽ sung sướng vì được góp phần làm cho hành trang của họ tăng thêm và phong phú hơn.

Các bạn mến, tất cả chúng ta hãy ra sức thực hiện một hành trình tốt nhất và cố gắng để lại một kỷ niệm đẹp về chúng ta vào lúc chúng ta xuống tàu.

Những ai cùng đi một chuyến xe lửa với tôi, xin cầu chúc THƯỢNG LỘ BÌNH AN.

Cứ gieo hạnh phúc trong cánh đồng của người hàng xóm, bạn sẽ phải ngạc nhiên mà nhận thấy những gì các làn gió sẽ làm cho cánh đồng của bạn.

Chúc Bạn sống một ngày tốt lành!


=Sưu tầm=

Thênh Thang {L_WROTE}:
** Trên chuyến xe đó có nhiều toa với giá cả khác nhau:
- Toa giường nằm (là đắt nhất) với các tầng khác nhau - giá cũng khác nhau
- Toa ngồi mềm (kế đó)
- Toa ngồi cứng (tệ nhứt)
Và... biết đâu, có khi có người đi lậu, có người đeo lén ở phía sau?

** Ở mỗi toa, có nhiều loại hành khách với những tính cách khác nhau:
- Có người ngồi im một chỗ không trò chuyện với ai hoặc chỉ tiếp xúc với người thân
- Có người chỉ bắt chuyện làm quen với người ngồi cạnh
- Có người mang rượu/đàn/sáo/... ra uống/đàn ca/thổi sáo/... vui vẻ làm quen, giao lưu với mọi người
-....

viewtopic.php?f=41&t=1577


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 17 Tháng 11 2012, 01:13
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 68
Sinh nhật: 15-05-1956
Ngày tham gia: 19 Tháng 8 2012, 06:30
Bài viết: 335
Quốc gia: Vietnam (vn)
;)
Mổi ngày thấy mình vững niềm tin
Vì chung quanh luôn có bạn bè
Luôn động viên vượt qua ngày khó
Ngày nầy thanh thản hơn hôm qua

Vui cũng một ngày , buồn cũng hết một ngày
Thì thôi buồn cũng chẳng ích chi
Chi bằng sống những ngày vui vẻ
Nổi buồn rồi cũng sẽ phôi pha

Việc gì nó đến rồi sẽ đến
Buồn phiền nào có tránh được đâu
Thời gian hạnh phúc chính là đang được sống
Từ những điều đơn giản nhất , để tìm thấy niềm vui


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 17 Tháng 11 2012, 15:11
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 20 Tháng 6 2010, 09:54
Bài viết: 1058
HM ơi mình kg biết trong bạn có nỗi buồn gỉ ,sao nghe dòng thơ buồn làm sao ấy ,mình kh6ng biết làm thơ như bạn NVT.đừng buồn nữa nhé hảy vào đây trút bầu bầu tấm sự cùng mọi người bạn sẽ thấy vui hơn ,niềm vui của mình bây giờ là các cháu đấy HM ạ,mình vui với nụcười hồn nhiên của nó .lời tâm sự của các cháu lớn khi đón chúng tan trường.chúc bạn lấy lại niềm tin và vui với thiên chức làm bà nội nhé :clap: tặng bạn nè :rse: .Đã liên lạc được với Hồng Vân,nói chuyện một hồi nhỏ ấy mới nhớ ra mình.ông bạn TRa Vinh ơi có về TC nhớ thăm bạn già nhé :rollin:


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 18 Tháng 11 2012, 11:44
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 66
Sinh nhật: 25-01-1958
Ngày tham gia: 13 Tháng 5 2008, 06:06
Bài viết: 1109
Quốc gia: Vietnam (vn)
huynhmai {L_WROTE}:
Vui cũng một ngày, buồn cũng hết một ngày
Thì thôi buồn cũng chẳng ích chi
Chi bằng sống những ngày vui vẻ
Nỗi buồn rồi cũng sẽ phôi pha

Đọc những câu thơ trên của nhỏ, ốm lại nhớ đến một bài viết nổi tiếng có ý giông giống như vậy. Bài này anh Dương Quốc Hùng* đã đưa lên DĐ rồi nhưng giờ ốm không nhớ nó nằm ở đâu. Do đó ốm lên mạng tìm để gởi lên đây tặng nhỏ và những ai chưa có dịp đọc.

HIỂU ĐỜI
Chu Dung Cơ (cựu thủ tướng TQ)


Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.

Qua một ngày mất một ngày.
Qua một ngày vui một ngày.
Vui một ngày lãi một ngày.

Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.

Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

Tiền bạc là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.

Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ.
Nhà cha mẹ là nhà con; nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.
Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.

Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư? Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng tiền ư? Chỉ còn cách ấy.

Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.

Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).

Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.
Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui. Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.

Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.

Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; Tuổi không già tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe già.

Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.

Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…).
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh).
Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống.

Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh … Tất cả đều là muộn.

Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.

“Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.

Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.

Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.

Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.

Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.

Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt. Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.

==================
* Anh Dương Quốc Hùng là anh trai của Dương Thúy Nga - bạn học chung lớp với NQ và HM ở TH đệ nhị cấp, anh đã từ trần năm ngoái do lâm trọng bệnh. Anh đã gởi nhiều bài viết và hình ảnh lên DĐ này với tên Dương Quốc Hùng và Nguyên.

Những chỗ chữ đậm, chữ nghiêng, dãn dòng,... là do BD.


***************************************************
Trong tôi và quanh tôi:
http://phanthingacdct.blogspot.com/
https://www.facebook.com/phanthingacdct


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 20 Tháng 11 2012, 18:42
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2245
BD biết bài HIỂU ĐỜI trên nhiều người thuộc làu làu, nhất là mấy vị trong CLB hưu trí. BD nghe một người kể một chuyện bi hài trong thực tế có liên quan đến bài này.

Có một chú tuổi thất thập đươc đứa cháu ở hải ngoại gởi email cho bài HIỂU ĐỜI. Chú đọc thấy quá thích nên muốn chia sẻ cho bạn bè, bà con. Chú bỏ công đem in và photocopy rồi đem tặng cho nhiều người. Ai nhận được đọc xong cũng quá tâm đắc và sau đó lối sống, đời sống tinh thần của họ có thay đổi rõ rệt theo chiều hướng tốt.
Một hôm nọ, chú nhận được cú điện thoại bất ngờ của con trai một ông bạn thân mời uống cà phê vì có chuyện cần nói. Gặp nhau, chú chưa kịp hỏi gì thì tên này móc túi lôi ra mấy tờ giấy nhàu nát đẩy về phía ông chú với vẻ mặt bất mãn:
- Chú cho ba con mấy tờ giấy này phải không?
-...
- Trả lại cho chú đó. Gia đình con không cần những thứ này. Chú đừng làm bộ mượn nó để nói xiên nói xỏ tụi con...
-...
Thiệt đúng là "làm ơn mắc oán"! Từ đó, chú mất hứng không tặng ai tài liệu đó nữa...


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 22 Tháng 11 2012, 05:12
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 67
Sinh nhật: 24-11-1957
Ngày tham gia: 29 Tháng 6 2012, 12:52
Bài viết: 377
Quốc gia: Vietnam (vn)

Người tạo chủ đề
Chào BD!
Hôm nay vào đây đọc lại các bài viết trên thật là hay. Tiếc là mình chỉ làm được một phần nhỏ trong những điều như vậy!
{L_QUOTE}:
Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…).
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh).

Té ra là mình lại thuộc vào hai hạng người này (vừa ngu lại vừa dốt ) nữa chớ! :(
{L_QUOTE}:
Thiệt đúng là "làm ơn mắc oán"! Từ đó, chú mất hứng không tặng ai tài liệu đó nữa...

Đúng là có trừơng hợp như vậy nhưng chỉ là số ít thôi nên cũng đừng vội bỏ ngang việc làm tốt này!


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 22 Tháng 11 2012, 22:25
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Tuổi: 62
Sinh nhật: 18-09-1962
Ngày tham gia: 17 Tháng 8 2008, 06:35
Bài viết: 922
Quốc gia: Vietnam (vn)
Anh NVT ơi,anh bảo: hút thuốc ,uống rượu ,tham ăn tham uống....sao nhiều bệnh dử vậy trời ? mà hôm nọ thấy anh đi ăn bánh xèo....2 người 1caí với chị gì gì đó ....vậy thì làm sao no???hông hiểu???


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng
Gửi bàiĐã gửi: 22 Tháng 11 2012, 22:43
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 67
Sinh nhật: 24-11-1957
Ngày tham gia: 29 Tháng 6 2012, 12:52
Bài viết: 377
Quốc gia: Vietnam (vn)

Người tạo chủ đề
Chào em!
Nói vậy là còn ít đó ,tính ra chắc phải còn cả chục bệnh nữa ! Nhưng mà người ta nói lấy cái nọ bù cái kia!Thí dụ như anh hút thuốc thì anh phải năng chơi Tdtt để bù ,có uống rượu hoặc tham ăn thì cũng... vừa phải thôi ! thỉnh thoảng còn phải mời uống hoặc gắp thức ăn cho người khác thì sẽ không ai trách mình tham ăn đâu! Chứ làm quá để người ta cười cho! Chỉ là ở đây người ta ý muốn nhắc nhỡ mình đừng để bội thực quá có hại cho sức khỏe thôi!
Với lại người ta nói đói ăn rau đau mới uống thuốc mà! Nên em không thấy hôm nọ anh ăn rất nhiều rau sao? Mà anh cũng kịp bổ sung rất nhiều vitamin vui vẽ nên không sợ đói!
Còn cái vụ dốt (chờ bệnh...) thật ra chẳng ai muốn chờ đợi cái anh này ! Chỉ là thỉnh thoảng chịu khó nghe ngóng cái thân thể già nua của mình coi em nó có than thở điều gì không?nếu OK thì khỏe,chịu tiếng dốt một chút chắc cũng không sao!


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 9 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» MAI NÀY, TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG XA - Nguyễn văn Thắng «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 4 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 4 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và 4 khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 304 vào ngày 24 Tháng 11 2024, 12:29

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 4 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu