Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 26 Tháng 11 2024, 17:22
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» Đừng rời xa những người mà bạn yêu thương. «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 4 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 979 | Trả lời: 3)
Tiêu đề bài viết: Đừng rời xa những người mà bạn yêu thương.
Gửi bàiĐã gửi: 23 Tháng 3 2009, 22:11
Ngoại tuyến
Founder
Founder

Ngày tham gia: 18 Tháng 6 2007, 19:30
Bài viết: 2448

Người tạo chủ đề
Đừng rời xa những người mà bạn yêu thương.

Đây là một câu chuyện có thật ở Nhật Bản.

Một người Nhật muốn sửa lại ngôi nhà đôi chút nên đã phá bức tường đi. Nhà ở Nhật thường có một khoảng rỗng nhỏ giữa các bức tường gỗ. Khi phá những bức tường, người đó nhìn thấy một con thằn lằn bị mắc kẹt vì có chiếc đinh từ phía nngoài đóng dính vào chân nó.

Người ấy nhìn thấy vậy rất thương cảm nhưng cũng hết sức tò mò vì khi kiểm tra chiếc đinh, anh thấy nó đưọc đóng từ khi ngôi nhà mới xây, tức từ 10 năm nay rồi. Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Con thằn lằn sống như thế ở một khoảng trống trong tường suốt 10 năm không hề xê dịch. Một điều tưởng chừng như quá dị thường, thậm chí không thể..

Và anh ta đã tự hỏi làm sao con thằn lằn có thể sống suốt 10 năm mà không hề đi một bước nào vì chân nó đã bị đóng đinh. Anh ta tạm ngừng làm việc, ngồi một góc quan sát con thằn lằn, xem nó làm gì và có gì để ăn. Một lúc sau, không biết từ đâu xuất hiện một con thằn lằn khác, miệng ngậm thức ăn, bò về phía con thằn lằn mắc kẹt.

Không biết con thằn lằn mang thức ăn tới có họ hàng gì với con thằn lằn mắc kẹt hay chúng cùng một gia đình? Nhưng nó đã mang thức ăn tới trong suốt 10 năm qua. Không mệt mõi, không từ bỏ hy vọng. Và nếu người Nhật kia không phá bức tường thì không biết sự yêu thương này còn tiếp tục đến bao giờ?

Trong một xã hội đầy đủ những tiến bộ về công nghệ thông tin, sự tiếp cận của chúng ta đối với thông tin ngày càng nhanh hơn, liên lạc ngày càng dễ hơn. Nhưng khoảng cách giữa con người với nhau… dường như mỗi ngày một xa hơn.

Đừng rời xa những người mà bạn yêu thương.

Can Võ Phan



Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Đừng rời xa những người mà bạn yêu thương.
Gửi bàiĐã gửi: 23 Tháng 3 2009, 22:55
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator
Hình đại diện của thành viên

Tuổi: 42
Sinh nhật: 22-09-1982
Ngày tham gia: 01 Tháng 1 2008, 02:07
Bài viết: 998
Quốc gia: United States (us)
Tình cảm ấy của đôi chim đẹp đẽ hơn những lời nói dịu ngọt gió bay hay những đóa hoa hồng thắm sắc chóng tàn.

Chuyện kể rằng chú chim trống đã đứng canh xác vợ đến khi thối rữa mới chịu bay đi. Những bức ảnh này được chụp tại Ukraine khiến hàng triệu người Mỹ và châu Âu cảm động.


Hình ảnh

Hãy để thế gian này chìm đắm trong hạnh phúc đích thực của tình yêu !

Hình ảnh

Chim mái bị thương nặng, chim trống ngày ngày kiếm mồi về nuôi vợ ...

Hình ảnh

... và túc trực bên cạnh với tình yêu sâu đậm và sự nhẫn nại vô bờ bến.

Hình ảnh


Một hôm, chim trống đi kiếm mồi, khi trở về thì chim mái đã chết. Chim trống vật vã, cố lay vợ dậy trong tuyệt vọng.

Hình ảnh

Cuối cùng, chim trống cũng phải chấp nhận sự thật là vợ đã đi xa. Chim trống tần ngần như kẻ mất hồn.

Hình ảnh

Đau khổ, chim trống lặng lẽ đứng bên xác vợ và rú lên từng hồi thống thiết.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Anh có giúp tôi ?
Gửi bàiĐã gửi: 29 Tháng 3 2009, 02:41
Ngoại tuyến
Member V
Member V

Tuổi: 51
Sinh nhật: 15-12-1972
Ngày tham gia: 04 Tháng 4 2008, 23:50
Bài viết: 286
Quốc gia: Vietnam (vn)
Đọc bài của anh Bá Trần và hình ảnh của bài phuchau làm cho leekancook bùi ngùi. Chữ Tình trong cuộc sống mênh mông vô bờ bến. leekancook gần đây có đọc một mẫu truyện cảm động về tình cha con, mời mọi người cùng thưởng thức.

Anh có giúp tôi ?

Vào năm 1989 tại armenia có một trận động đất lớn(8,2 độ richter) đã san bằng toàn bộ đất nước và giết hại hơn 30 ngàn người chỉ trong vòng bốn phút. Giữa khung cảnh hoảng loạn đó , một người cha vội chạy đến trường học mà con ông ta theo học ....toà nhà trước kia là trường học nay chỉ còn là đống gạch vụn ,đổ nát...

Sau cơn sốc , ông nhớ lại lời hứa với con mình:"cho dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa , cha sẽ luôn ở bên con!"Và nước mắt ông lại trào ra.Bây giờ nhìn vào đống đổ nát trước đây là trường học thì không còn hi vọng , nhưng trong đầu ông lại không thể xoá đi lời hứa với con, và ông đã hành động theo những gì mà trái tim ông mách bảo. Ông cố nhớ lại cửa hành lang mà ông vẫn đưa con đi học mỗi ngày , ông nhớ rằng phòng học con trrai mình ở phía bên phải của trường .Ông vội chạy đến đó và bắt đầu đào bới.
Những người cha ,người mẹ khác cũng chạy đến ,và từ khắp nơi vang lên những tiếng kêu than:"ôi, con trai tôi!","ôi, con gái tôi!" Một số người khác với lòng tốt cố kéo ông ra khỏi đống đổ nát , họ nói:
-Đã quá muộn rồi !

-Bọn trẻ đã chết rồi!

-Ông không còn giúp được gì cho chúng nữa đâu!

Với mỗi người , ông chỉ đặt một câu hỏi :"anh có giúp tôi không ?"Và sau đó , với từng miếng gạch, ông lại tiếp tục đào bới , tìm đứa con mình . Lúc này , có cả chỉ huy cứu hoả và ông này cũng cố sức đưa ông ra khỏi đống đổ nát:

- Xung quanh đây đều đang cháy và các toà nhà đang sụp đổ .Ông đang ở trong vòng nguy hiểm.Chúng tôi sẽ lo mọi việc , ông hãy về nhà đi !

Người đàn ông chỉ hỏi lại :"ông có giúp tôi không ?'

Sau đó là những người cảnh sát, họ cũng cố thuyết phục ông :

-Mọi việc đã kết thúc , ông có hiểu không ?Ông đang gây nguy hiểm cho chúng tôi đấy , ông hãy về đi !

Đó là việc tốt nhất ông có thể làm lúc này đấy !

Và với cả họ , ông cũng chỉ hỏi ::"các anh có giúp tôi không?"Nhưng một lần nữa , ông cũng chỉ nhận được sự từ chối!Ông lại tiêp tục một mình vì ông hiểu rằng ông phải tự mình thực hiện lời hứa với con , dù con ông còn sống hay đã mất!

Ông đào tiếp...12 giờ ...24 giờ... mảng tường cuối cùng được lật ra , dây thần kinh ông lúc nay dưồng như đang căng ra , ông đang chờ đợi điều xấu nhất...ông nghe tiếng con trai mình!Ông gọi lớn tên con: "Armand!" Tim ông như ngừng đập khi :

- Cha ơi , con đây !

Và với một giọng tự hào , cậu bé bảo:

-Con đã nói với các bạn là đừng sợ vì nếu cha còn sống , cha sẽ cứu con !Và khi cha đã cứu con thì các bạn cũng sẽ được cứu.Cha đã hứa với con là dù trường hợp nào cha cũng luôn ở bên con , cha còn nhớ không ? Và cha đã thực hiện được điều đó!

- Cha luôn ở bên con , con a!Nhưng cha muốn biết ở đó sao rồi?

-Tụi con còn lại 14 trên 33 cha ạ !Tụi con sợ lắm, đói , khát...nhưng bây giờ tụi con đã có cha ở đây, cha sẽ cứu bọn con , phải không cha?

- Ra đây đi con!

- Khoan đã cha! Để các bạn ra trước, con biết rằng cha sẽ không bỏ rơi con. Có chuyên gì xảy ra con cũng biet rằng cha luôn bên cạnh con .

Một cách tin tưởng , cậu bé nói với cha !


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Bạn đã dành cho gia đình những gì ?
Gửi bàiĐã gửi: 29 Tháng 5 2009, 03:11
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator
Hình đại diện của thành viên

Tuổi: 42
Sinh nhật: 22-09-1982
Ngày tham gia: 01 Tháng 1 2008, 02:07
Bài viết: 998
Quốc gia: United States (us)
KHI CÒN NHỎ ...

Bạn sẵn sàng nhường nhiều thứ lớn hơn cái kẹo cho đứa bạn ngồi cùng bàn nhưng đôi khi lại tranh giành đến đánh nhau với đứa em chỉ vì một chỗ ngồi.
Bạn rất vui khi nhận trực nhật giùm cô bạn trong lớp nhưng lại luon phân bì công việc dọn dẹp nhà cửa với đứa em ở nhà.
Bạn có thể hăng hái làm một đầu bếp "siêu hạng" trong chuyến cắm trại dã ngoại của lớp nhưng lại không nhấc nổi tay chân vào bếp nhặt rau giúp mẹ. Bạn xem đó là việc đương nhiên mẹ phải làm.
Bạn sẵn sàng bỏ ra hàng giờ đồng hồ trong tiệm điện tử và "chỉ bảo" cho những tên "đệ tử" với những game phức tạp nhưng lại không có lấy một phút để giảng bài cho các em của mình.
Bạn luôn nhớ chúc mừng và tặng quà các cô bạn gái nhân dịp sinh nhật, ngày 8-3 nhưng lại quên mất rằng bạn còn có một người phụ nữ khác quan trọng hơn rất nhiều, đó là mẹ.
Bạn thường sa sầm mặt mày, thậm chí còn nổi xung lên chỉ vì những lời trách cứ, răn dạy của cha mẹ, dù đúng nhưng sau đó bạn lại quên ngay như chưa từng được nghe.
Bạn đã từng lưỡng lự mỗi khi xoa dầu cho mẹ khi mẹ cảm thấy mệt nhưng lại quên mất rằng mẹ đã từng thức thâu đêm để canh giấc ngủ cho bạn mỗi khi bạn "trái gió trở trời"...

KHI LỚN LÊN...

Bạn quá bận rộn với công việc, ngày nào cũng đến tối khuya mới về, ăn uống vội vàng rồi đi ngủ mà đôi lúc đã quên hỏi thăm mẹ vì đã chong đèn thức chờ cơm bạn.
Bạn đã từng khó chịu vì cha mẹ mình có lúc lẩn thẩn, "già hóa trẻ con" nhưng lại quên mất chính vì một phần vất vả sinh thành nuôi dưỡng bạn trưởng thành mà cha mẹ bạn mới "đi về hướng ngược lại" với bạn như vậy đấy.
Bạn thường không bao giờ để ý rằng những lúc bạn buồn bã, thất vọng hay thất bại, mẹ luôn ở bên cạnh, che chở, nâng đỡ bạn. Và dường như bạn cho rằng mỗi ngày việc bạn nhìn thấy mẹ là một điều hiển nhiên.

KHI BẠN RỜI XA GIA ĐÌNH...

Bạn bắt đầu hiểu cha mẹ đã vất vả, khó nhọc thế nào để nuôi bạn khôn lớn.
Bạn hối hận vì đã cư xử không phải khi cha mẹ trách cứ mình.
Bạn nhận ra rằng đứa em bạn thật đáng yêu, xem ra nó không trẻ con một chút nào, khác hẳn với bạn.
Bạn cảm thấy tiếc nuối vì đã đánh mất biết bao phút giây sum họp đầm ấm của gia đình.
Bạn nhận ra mình thật vô tâm vì chưa bao giờ thực tâm giúp đỡ mẹ trong công việc gia đình.
Bạn có lúc sẽ nhận ra là mình đã sai khi đặt cha mẹ ra khỏi thế giới riêng của mình chỉ vì một suy nghĩ hết sức một chiều: "Cha mẹ không hiểu con!".

Chỉ khi bắt đầu làm cha, làm mẹ bạn mới thấu hiểu làm đấng sinh thành khó đến nhường nào. Khi những đứa con xinh xắn của bạn lớn lên, bạn mới thấy thật không dễ dàng để làm bạn với chúng. Và khi đã bước vào cuộc sống rồi, bạn mới hiểu sẽ rất khó có được những giây phút vui vầy cạnh những đứa em như xưa. Nhưng hình như tất cả đã muộn, cha mẹ bạn hoặc đã già, hoặc đã đi xa mãi mãi. Bạn không thể tìm lại được những năm tháng hạnh phúc ấy.

Có những lúc bạn vô tình đặt gia đình ở một vị trí rất bình thường trong trái tim bạn. Chỉ khi thật sự mất đi một điều gì, bạn mới thấy điều đó là quang trọng. Sẽ đến một ngày những giây phút bình dị nhất bên gia đình sẽ không còn nữa. Bạn ngoảnh đầu tiếc nuối ư? Sẽ không còn kịp! Bạn hãy dành nhiều thời gian cho gia đình hơn nữa, để yêu thương và cảm nhận đầy đủ những nhọc nhằn của mẹ, những nghiêm khắc của cha hay cái nhõng nhẽo của đứa em. Vì có thể một lúc nào đó, sẽ không còn thời gian để quay lại được nữa.


sưu tầm


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 4 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» Đừng rời xa những người mà bạn yêu thương. «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 4 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 4 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và 4 khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 304 vào ngày 24 Tháng 11 2024, 12:29

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 4 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu