Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 24 Tháng 11 2024, 11:34
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» NGƯỜI MÀI DAO SAU CUỘC CHIẾN «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 1 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 979 | Trả lời: 0)
Tiêu đề bài viết: NGƯỜI MÀI DAO SAU CUỘC CHIẾN
Gửi bàiĐã gửi: 17 Tháng 1 2019, 18:39
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 28-03-0000
Ngày tham gia: 13 Tháng 3 2008, 00:12
Bài viết: 843
Quốc gia: United States (us)

Người tạo chủ đề
Lời Tác Giả: Truyện ngắn sau đây, hoàn toàn không đặt vấn đề quan điểm chính trị nào hết! Tác giả chỉ muốn nói lên sự cao quý tình người! Nhất là niềm tự hào và liêm sĩ của một cá nhân! Sau cùng, tác giả muốn ghi lại một chút cảm xúc trong lần về quê năm xưa để gọi là góp vui cho bạn hữu trong ngày Tết mà thôi!


Người thợ mài dao ấy không còn đôi chân! Chân trái của anh bị cưa khỏi mắt cá! Chân phải thì cụt quá gối! Nhưng đôi bàn tay thì vẫn còn gân guốc vạm vỡ! Anh lắc cái cần xe để di chuyển chiếc xe lăn tự chế, mà bên hông là cái bàn để mài dao, toàn bộ đồ nghề để kiếm ăn, nuôi sống gia đình một vợ ba con!

Tôi đang ngồi trước hàng hiên nhâm nhi ly cà phê buổi sáng, bỗng nghe đứa con nuôi gọi to từ trong nhà:
-Chú ơi! Ghé lại đây, con có dao muốn mài!

Đôi mắt anh rực sáng!

Không một chút khó khăn, anh điều khiển chiếc xe lăn vào sân nhà, rồi thản nhiên bày đồ nghề chuẩn bị! Chỉ mấy tảng đá phẳng lỳ qua những tháng năm hao mòn vì bị mài dũa... một bàn bào thép thô sơ, cùng cái thau nhôm móp méo sần sùi không chút nước!

Tôi và anh nhìn nhau, rồi gật đầu chào nhau trong im lặng! Tôi chăm chú quan sát thái độ thản nhiên chờ đón khách hàng! Anh tự nhiên xoay ngang thế ngồi để sẵn sàng bắt tay vào việc!

Bỗng dưng tôi phát giác ra gương mặt của anh thật đẹp trai rẳn rỏi! Cái đẹp phong trần cương nghị! Hình như nghề mài dao dạo này, không phải là chuyên môn của anh! Cô cháu gái Ái Phương của tôi từ trong nhà đi ra, trong tay cầm hai ba cái dao phay tiến về anh và nói:

-Mấy con dao này lụt lâu rồi, con chờ chú tới đây gần cả tháng nay! Sao lâu quá, chú không về đây nữa? Bộ bận lắm hả!

-Mấy tháng nay, chiếc xe lăn của tôi bị hư, cần phải sữa lại, nên tôi không có đi mài dao được!

Ái Phương e ngại chia sẽ sự bất hạnh của anh:

-Tội chú ghê! Chỉ có xe lăn là phương tiện làm ăn mà cũng bị trục trặc! Con mong chuyến này chú sẽ được nhiều mối! Ở đây ai cũng khen chú mài dao rất bén!

-Cám ơn Cháu! À! Cháu cho tôi xin một thau nước nghe?

-Dạ!

Chờ Ái Phương đi ngang, tôi gọi giật nó lại, tò mò hỏi nhỏ:

-Ái Phương à! Con quen người này hả?

-Dạ! Con không biết tên ổng, chỉ quen gọi Chú Mài Dao thôi! Ổng thỉnh thoảng về ngang đây mài dao kiếm sống hơn mười năm nay rồi! Vì tật nguyền của Ổng, con không dám tò mò! Nhưng mà ổng tốt lắm! Cả mười năm mài dao trong xóm này, chưa bao giờ ổng lên giá! Dao nhỏ một ngàn, dao lớn hai ngàn!

Trời đất! Thời buổi vật giá leo thang, gạo châu củi quế mà mười năm nay vẫn không đổi giá! Nhớ hôm kia, buổi sáng tôi móc cho thằng cháu trai đang học lớp ba trường làng một ngàn đồng dể ăn sáng, nó không chịu lấy! Thấy tôi ngơ ngác ngạc nhiên, Mẹ nó cũng vội vàng giải thích:

-Anh Hai à! Một ngàn đó chỉ đủ mua khúc kẹo kéo thôi!

Tôi à xong ngẫm nghỉ: Tiền rẽ như bèo!

-Phương à! Con coi trong nhà mình có bao nhiêu con dao cứ đem ra cho ổng mài đi ... Ừ! Chạy qua nhà chú Ba Hiến gom hết dao nhà đó đem qua đây cho ổng mài luôn!

Con bé ngập ngừng... thắc mắc:

-Ba...

Tôi cười bí ẩn, nạt ngang:

-Ba bốn gì nữa! Ba nói có nghe rõ không!

Con bé Dạ lớn rồi chạy ù đi nhà Chú Ba nó để mà gom dao đi mài!

Trong thời gian về thăm nhà lần nầy, vì thấy gia đình cô em vợ thứ bảy, hồi sáu năm trước bị tai nạn xe hàng quẹt, lôi trên đường cả chục thước, mà kết quả chả được hưởng tiền bồi thường chi cả, và sau đó bị tàn tật cả đời! Tôi thương dì Bảy dù bị vậy, nhưng cả hai vợ chồng vẫn cố gắng nuôi con ăn học! Thằng lớn vì không có tiền thi vào Đại Học, nên phải bỏ trường đi theo chú nó học nghề điện, còn lại hai đứa em gái thì được Ba Mẹ và anh trai chu cấp tiếp tục đeo đuổi học hành! Ái Phương đã chọn nghề tin học (computer) sang năm thứ hai rồi mà vẫn chưa có dịp ngồi vọc bàn phím computer, vẫn còn đang đánh vần Anh ngữ! Và lần đó, tôi nhận Ái Phương làm con nuôi!
Một chập sau, Ái Phương khệ nệ bưng một giỏ dao để cạnh Anh Mài Dao và dặn dò:

-Đây là dao của nhà Chú Ba con! Chú cũng mài luôn đi!

Dặn xong, con Bé định bỏ ra nhà sau, tôi bèn vẫy tay gọi nó lại:

-Con ra quán mua cho ổng ly ca phề đá đi!

Lần này, chắc nó đã hiểu ý tôi, nên làm theo không một chút thắc mắc!

Chờ Ái Phương bưng ly cà phê đá tới, Anh Mài Dao ngỡ ngàng kinh ngạc, lắp bắp hỏi cho chắc:

-Ly cà phê của tôi à?

-Dạ! Ba Cháu mời chú đó!

Anh nhìn sang tôi, gương mặt bỗng lỳ ra, nhưng cũng gật đầu cám ơn! Tôi gật đầu chào lại anh, rồi vào nhà trong lục vali ....

Một lúc sau, tôi trở ra, thấy ly ca phê đá vẫn còn tại chổ, nơi Ái Phương đã đặt đó! Hình như nó vẫn còn lạnh... và im lìm! Ly cà phê đá chả vơi đi chút nào! Hình như cái lạnh căm ấy đã làm ấm lên sự tò mò của tôi!

Tôi bước tới gần anh hơn, thân mật nhắc nhở:

-Anh dùng cà phê trước đi! Để lâu nó lạt mất mùi! Mời anh điếu thuốc nha!

Tôi chìa gói Marlboro trắng mời anh. Anh lắc đầu nói:

-Trước kia tôi quen hút Pall Mall, từ ngày đó tới giờ, tôi quen hút thuốc rê rồi! Cảm ơn anh!

"TỪ NGÀY ĐÓ...."... "PALL MALL... Phải Anh Là Lính... Mời Anh Lên Lầu!"

Thật là bất ngờ! Tôi sững sờ, nhìn anh rung rung hỏi:

-Vậy ra anh là thương binh hả! Tôi xin lỗi! Tôi xin lỗi!

Rồi tôi nghẹn lời nhìn anh mà nước mắt chợt rưng rưng! Thật lâu, tôi mới lắp bắp được mấy câu:
-Thế thì mấy năm trước khi Đồng bào hải ngoại quyên tiền gửi anh em ... anh có được sự giúp đỡ nào không???

Lần này đôi mắt Anh Mài Dao mắt bỗng sáng rực niềm tự hào, cương nghị:

-Tôi không phải là thương binh trong cuộc chiến! Ngày mất nước, tôi còn đang ở trong quân trường Long Thành! Chưa mang được alpha ... Tôi chỉ bị cụt chân vì năm 80 vào rừng đốn đước lấy củi đạp trúng mìn...! Hơn nữa đây là sự mất mát riêng tư, tôi còn có đôi tay để mài dao ....

Nước mắt tôi chợt chảy dài xuống má không một chút ngượng nghịu... Tôi sờ sẫm hai cái đầu xương cụt ngũn mà nghe lòng xót xa thương cảm!

-Vậy anh đàn em của huynh trưởng rồi, tôi khóa 6/70 đây!

Và lần nầy đôi mắt Anh Mài Dao cũng rưng rưng nước mắt! Anh vẫn ngồi và đưa tay ngang mày chào kính:

-Dạ! Em,... tân Khóa Sinh LMQ .... Trung đội .... trinh diện huynh trưởng, chờ lệnh!

Tôi bỏ chạy vào nhà vừa nghẹn ngào vừa xúc động, hét to với đứa con nuôi:

-Ái Phương,... ra chợ mua vài món về làm đồ nhậu cho ba!

-Dạ!

Tôi giữ anh lại nhà, trên sân thượng, nguyên cả ngày để tâm sự!
Q. năm nay vừa tròn 51 tuổi, cái tuổi trẻ nhất của chiến tranh!

Có những người đã hy sinh xương máu của mình trong cuộc chiến, nếu họ đã đền xong nợ nước, thì ít nhiều cũng được vinh danh tri ân! Cũng có những anh đã bỏ lại một phần thân thể trên chiến trường, thì nay cũng đang được hưởng sự đền đáp bởi tình huynh đệ chi binh! Nhưng lại có một ít người dù chưa được một ngày cầm súng, họ cũng đã bất hạnh mất mát... biết làm sao kêu gọi ... hở trời????


(kỷ niệm chuyến 7 ngày thăm quê nhân ngày Ngoại mất, Mùa xuân 2006)


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 1 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» NGƯỜI MÀI DAO SAU CUỘC CHIẾN «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 8 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 8 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và 8 khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 229 vào ngày 24 Tháng 6 2024, 14:08

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 8 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu