Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 25 Tháng 11 2024, 20:38
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» CHUYỆN KHÔNG TÊN ...CUỐI TUẦN. «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 5 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 1136 | Trả lời: 4)
Tiêu đề bài viết: CHUYỆN KHÔNG TÊN ...CUỐI TUẦN.
Gửi bàiĐã gửi: 26 Tháng 11 2009, 11:47
Ngoại tuyến
Member II
Member II

Tuổi: 69
Sinh nhật: 01-01-1955
Ngày tham gia: 29 Tháng 8 2008, 15:43
Bài viết: 91
Quốc gia: Canada (ca)

Người tạo chủ đề
Cách đây không lâu tôi có đọc cuốn "tuesdays with Morrie "chương" The Syllabus" trang 12 & 13 do Mitch Albom viết: tóm tắt là ông Morrie bị bệnh ung thư chờ ngày...về nhưng đùng 1 cái ông bạn ông tên là Brandeis chết bất ngờ do bệnh tim (heart attack). Ông Morrie đi đám ma về ông trầm tư uổng phí quá, nào là lời chúc mà người chết không bao giờ được nghe. Thế là ông Morrie tự làm đám ma cho mình lúc còn sống (living funeral) bạn bè đến đọc điếu văn... chia buồn...ông đã khóc ông đã cười với họ...
Nói chung là con người ai cũng tham lam sống được 70 thì muốn 75...80...viện lý do là còn những việc chưa làm xong...chúng ta sẽ làm gì trong những ngày, tháng, năm cuối cùng nầy....trời! sống tới tuổi nầy mà thay đổi ...làm lại từ đầu thì khó quá! Như là chúng ta sẽ đi xin lỗi với ai đó...mà chúng ta đã mang trong lòng bao năm qua hay đi cám ơn ai đó mà mình chưa có cơ hội đền đáp, hay là số tiền để dành bao năm qua chưa xài hết...xài không biết bao giờ hết?
Kể cả những nhà tu hành, thường nói: chết như là cởi bỏ lớp áo, linh hồn sẽ đi về nơi khác tốt đẹp hơn, ôm bơm tự sát để được lên thiên đàng, ở đó có 72 nàng trinh nữ đang chờ tại sao quý ông không đi mà xúi hoài. Xin lạy quý ông, tôi chưa thấy 1 gương mặt nào trước khi chết mà cười dù chỉ là mĩm cười, tôi thấy toàn là nhăn nhó, rên siết và đau đớn :( ...chỉ là càm ràm cho vui thôi chớ định mệnh đã an bài rồi.
Bây giờ các bạn Ta cũng gần 6 bó rồi, con cái đã học hành xong rồi hay gần xong, coi như nhiệm vụ sắp hoàn tất thì Ta lại bắt đầu trở về quá khứ, nhìn lại trường cũ tình xưa.....( hừ!ở tuổi nầy mà còn nhắc lại tình xưa thì chết chắc, thôi! hãy để nó nằm yên cho rảnh nợ....) cái không may cho các bạn học những năm đầu là trường cũ không còn nửa, nếu còn thì 1 ngày nào đó mình về, nhìn vô cửa sổ thấy Thầy đang giảng bài....đó là chổ mình ngồi ngày xưa.....
Ai trong chúng ta mà không có cái mộng "mai đây con cái yên bề hết rồi mình sẽ cùng 1 số bạn làm một chuyến bằng ô tô từ Nam ra Bắc ...(đó là giả thuyết, chứ thực hành ....coi bộ khó à nghen) Con rời nhà đi nơi khác học coi như mất một đứa, cưới vợ hay (gả chồng ) coi như mất luôn. Ngày mình lớn đi học xa nghe tin mình về, bà Mẹ lo nấu những món mình thích mà mình thì lo vui với bạn bè, nói về thăm nhà chớ toàn là chơi với bạn....bây giờ mỗi cuối tuần mình mới thấy nỗi mong chờ của mình nó trỉu nặng...đến nỗi cầu cho cái điện thoại reo mà nó cũng không reo .
Bây giờ mình chuẩn bị thay đổi cuộc sống như ngày 2 vợ chồng mới cưới (bây giờ nhà chỉ còn 2 người thôi) biết đâu trước phút lâm chung không có con cái bên cạnh, thì lúc đó mình thểu nảo với vợ là vừa: "Anh nhận thấy mỗi khi anh gặp khó khăn đều có em bên cạnh, anh bị người ta hiếp đáp cũng có em bên cạnh, anh đói rách thất nghiệp cũng có em bên cạnh, khi anh bệnh hoạn, ốm đau cũng luôn có em bên cạnh, giờ đây trước phúc lâm chung cũng chỉ có em bên cạnh....Vợ chồng mà hoạn nạn cùng chia, sướng cùng hưởng...
Vợ: -thôi anh đừng nghĩ ......Em đã hiểu lầm ý anh. Theo anh nghĩ em là người luôn luôn mang đến vận xui cho anh....hahahaha.


Sửa lần cuối bởi nguyen88tran vào ngày 29 Tháng 11 2009, 01:20 với 1 lần sửa trong tổng số.

Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: CHUYỆN KHÔNG TÊN ...CUỐI TUẦN.
Gửi bàiĐã gửi: 26 Tháng 11 2009, 23:27
Ngoại tuyến
Member II
Member II

Tuổi: 70
Sinh nhật: 01-12-1953
Ngày tham gia: 03 Tháng 12 2007, 05:30
Bài viết: 77
Quốc gia: Vietnam (vn)
nguyen88tran {L_WROTE}:
cái không may cho các bạn học những năm đầu là trường cũ không còn nửa, nếu còn thì 1 ngày nào đó mình về, nhìn vô cửa sổ thấy Thầy đang giảng bài....đó là chổ mình ngồi ngày xưa.....
..........................
Bây giờ mình chuẩn bị thay đổi cuộc sống như ngày 2 vợ chồng mới cưới (bây giờ nhà chỉ còn 2 người thôi) biết đâu trước phút lâm chung không có con cái bên cạnh, thì lúc đó mình thểu nảo với vợ là vừa: "Anh nhận thấy mỗi khi anh gặp khó khăn đều có em bên cạnh, anh bị người ta hiếp đáp cũng có em bên cạnh, anh đói rách thất nghiệp cũng có em bên cạnh, khi anh bệnh hoạn, ốm đau cũng luôn có em bên cạnh, giờ đây trước phúc lâm chung cũng chỉ có em bên cạnh....Vợ chồng mà hoạn nạn cùng chia, sướng cùng hưởng...
Vợ: -thôi anh đừng nghĩ ......Em đã hiểu lầm ý anh. Theo anh nghĩ em là người luôn luôn mang đến vận xui cho anh....hahahaha.

===================
Suy nghỉ của những U60 đó hả nguyen88tran?

Góp vô topic một bài :

HIỂU ĐỜI

Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.

Qua một ngày mất một ngày
Qua một ngày vui một ngày
Vui một ngày lãi một ngày

Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.

“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc,cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

Tiền bạc là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.
Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ.
Nhà cha mẹ là nhà con; nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp. Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.

Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư? Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.

Trông cậy vào đồng tiền ư? Chỉ còn cách ấy. Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.

Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).

Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.
Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.
Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên.
Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.
Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.

Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; Tuổi không già tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe già.

Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.

Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống….)
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh)
Người khôn phòng bệnh , chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống.
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh…. Tất cả đều là muộn.

Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.

Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.

“Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.

Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.

Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.

Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.

Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già

Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt.

Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu châm hết thật tròn./.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: CHUYỆN KHÔNG TÊN ...CUỐI TUẦN.
Gửi bàiĐã gửi: 27 Tháng 11 2009, 02:20
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2245
nguyen88tran {L_WROTE}:
Bây giờ mình chuẩn bị thay đổi cuộc sống như ngày 2 vợ chồng mới cưới (bây giờ nhà chỉ còn 2 người thôi) biết đâu trước phút lâm chung không có con cái bên cạnh, thì lúc đó mình thểu nảo với vợ là vừa: "Anh nhận thấy mỗi khi anh gặp khó khăn đều có em bên cạnh, anh bị người ta hiếp đáp cũng có em bên cạnh, anh đói rách thất nghiệp cũng có em bên cạnh, khi anh bệnh hoạn, ốm đau cũng luôn có em bên cạnh, giờ đây trước phúc lâm chung cũng chỉ có em bên cạnh....Vợ chồng mà hoạn nạn cùng chia, sướng cùng hưởng...
Vợ: -thôi anh đừng nghĩ ......Em đã hiểu lầm ý anh. Theo anh nghĩ em là người luôn luôn mang đến vận xui cho anh....hahahaha.

Đúng là Đại Gia Phở 88 có óc khôi hài... :clap:
quochung {L_WROTE}:
... Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.

“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc,cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

Tiền bạc là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.
Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ.
Nhà cha mẹ là nhà con; nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp. Chờ báo đáp là tự làm khổ mình....

Một bài viết quá ư là sâu sắc! Đúng là HIỂU ĐỜI! BD thật tâm đắc đó anh quochung.
quochung {L_WROTE}:
...Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống….)
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh)
Người khôn phòng bệnh chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống.
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh…. Tất cả đều là muộn....

Vậy là BD thuộc loại "đại dốt" rồi! (là "chúa làm biếng" đi khám bịnh)... Biết vậy nhưng vẫn không sửa được đó anh. Có khi cũng biết nghĩ: "Mình phải ráng lo cho sức khỏe của bản thân để cho con cái mình đỡ khổ..." nhưng từ nghĩ đến làm, khoảng cách đó sao mà lớn quá!!! :(


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: CHUYỆN KHÔNG TÊN ...CUỐI TUẦN.
Gửi bàiĐã gửi: 27 Tháng 11 2009, 10:35
Ngoại tuyến
Member II
Member II

Tuổi: 70
Sinh nhật: 01-12-1953
Ngày tham gia: 03 Tháng 12 2007, 05:30
Bài viết: 77
Quốc gia: Vietnam (vn)
Bong Dieu {L_WROTE}:
Vậy là BD thuộc loại "đại dốt" rồi! (là "chúa làm biếng" đi khám bịnh)... Biết vậy nhưng vẫn không sửa được đó anh. Có khi cũng biết nghĩ: "Mình phải ráng lo cho sức khỏe của bản thân để cho con cái mình đỡ khổ..." nhưng từ nghĩ đến làm, khoảng cách đó sao mà lớn quá!!![/color] :(


Đính chính: Bài này không phải do quochung viết mà do một người bạn đọc thấy hay, tâm đắc nên mail chia sẻ. Tác giả là một cựu quan chức cấp cao của TQ: Chu Dung Cơ.

U60 rồi không nên làm biếng, nhất là những vấn đề liên quan đến sức khõe.

Chúc BD sớm có cháu để nựng.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: CHUYỆN KHÔNG TÊN ...CUỐI TUẦN.
Gửi bàiĐã gửi: 27 Tháng 11 2009, 23:29
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 52
Sinh nhật: 05-09-1972
Ngày tham gia: 22 Tháng 7 2008, 07:30
Bài viết: 1164
Quốc gia: Vietnam (vn)
Cuối tuần của tháng gần cuối năm vô đọc bài của đại gia 88 càm ràm bàn về cuối đời (?) nhưng sao là cuối đời được nhỉ? Sáu bó thì tui nghỉ củng còn trẻ chán so với tám bó mà anh 88? Bên đây gần nhà tui vẩn còn mấy tay hơn sáu bó mới bán đất loi ngoi lên làm đại gia, chiều chiều đi bia ôm vẩn khoái mấy em đôi mươi kêu bằng anh ào ào, có chết ai đâu à? Cái ông Morrie nào đó củng có lý khi làm đám ma sống cho mình, chết mà nghe được lời ai điếu chia buồn cho mình vẩn còn hay hơn nằm một đống mà không biết gì ráo.

{L_QUOTE}:
........ biết đâu trước phút lâm chung không có con cái bên cạnh, thì lúc đó mình thểu nảo với vợ là vừa: "Anh nhận thấy mỗi khi anh gặp khó khăn đều có em bên cạnh, anh bị người ta hiếp đáp cũng có em bên cạnh, anh đói rách thất nghiệp cũng có em bên cạnh, khi anh bệnh hoạn, ốm đau cũng luôn có em bên cạnh, giờ đây trước phúc lâm chung cũng chỉ có em bên cạnh....Vợ chồng mà hoạn nạn cùng chia, sướng cùng hưởng...
Vợ: -thôi anh đừng nghĩ ......Em đã hiểu lầm ý anh. Theo anh nghĩ em là người luôn luôn mang đến vận xui cho anh....hahahaha.

Hê hê! không biết chị 88 đọc được đoạn nầy sẻ xử anh 88 ra làm sao???


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 5 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» CHUYỆN KHÔNG TÊN ...CUỐI TUẦN. «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 3 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 3 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và 3 khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 304 vào ngày 24 Tháng 11 2024, 12:29

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 3 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu