Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 26 Tháng 11 2024, 05:34
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» LÒNG THẦY - TCT «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 1 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 1046 | Trả lời: 0)
Tiêu đề bài viết: LÒNG THẦY - TCT
Gửi bàiĐã gửi: 19 Tháng 11 2007, 17:25
Ngoại tuyến
Founder
Founder

Ngày tham gia: 18 Tháng 6 2007, 19:30
Bài viết: 2448

Người tạo chủ đề
LÒNG THẦY

Một bà mẹ trẻ dắt theo đứa con học lớp 6 đến gặp tôi trình ra quyển tập của em, giọng vô cùng tức tối:
-Thầy xem con tôi giải bài toán như vầy, thầy ấy lại chấm có 7 điểm. Thầy xem kỹ giùm tôi…
Tôi mời chị ta ngồi, rót nước cho chị ta uống, khuyên chị bình tĩnh rồi mới chăm chú xem bài toán và cách giải của em ấy. Rõ ràng thầy ấy chấm 7 điểm là đúng vì cách giải của em tuy kết quả đúng nhưng không theo yêu cầu đặt ra của bài toán, tức không trúng ý của đề bài. Chính tôi cũng gặp rất nhiều trường hợp loại này. Tôi giải thích từng câu trong đề bài và chỉ rõ những chổ không phù hợp trong bài giải của em. Cuối cùng chị ta chịu và…cười!

Lần khác, một phụ huynh của em học sinh lớp 8 đến gặp cô Hiệu Trưởng xin chuyển cho con mình sang lớp khác. Dĩ nhiên cô Hiệu Trưởng phải hỏi lý do. Người ấy bảo thầy dạy toán lớp em quá khó và có tính thù vặt. Cô Hiệu Trưởng giật mình, xin ông ta nói rõ hơn về tính “ thù vặt” của ông thầy. Ông ấy bảo Thầy cứ kêu con ông trả bài hoài, con ông học yếu nên khi thuộc khi không, bộ thầy không biết sao mà truy bài em miết! Chắc chắn Thầy “thù vặt” em vì gặp Thầy ở ngoài đường em không chào hỏi(!). Cô Hiệu Trưởng thở dài.

Cách nay 45 năm, lúc tôi còn là một cậu bé học lớp Ba. Làng tôi nghèo lắm, ngôi trường cất bằng tre lợp lá, vách cũng lá, gồm ba phòng. Nơi phòng tôi học có một cái lổ rất lớn bên vách. Sau giờ giải lao, do mê chơi bị trễ tôi chui ngang cái lổ ấy vào lớp. Nhiều lần Thầy vẫn chưa phát hiện nên ăn quen. Rồi một ngày tôi bị lộ tẩy, Thầy rầy và nói lại với ba tôi, dĩ nhiên tôi ăn đòn. Hôm sau còn bị Ba tôi dắt đến nhà Thầy, hai cha con cùng xin lỗi Thầy. Trong bụng tôi chắc mẻm sẽ bị Thầy mắng cho một trận. Nào ngờ Thầy cười tha thứ và khuyên tôi nên cố gắng học, lúc về Thầy còn cho tôi nải chuối nữa. Từ đó tôi không còn chui ngang cái lổ chó chết tiệc, vì sợ bị rầy thì ít mà vì nụ cười của Thầy thì nhiều.

Lớn lên một chút tôi lên quận học. Có khi phạm nội qui bị mời cha mẹ, đò xe cách trở Ba tôi vẫn đến và hết lòng xin lỗi nhà trường. Tôi càng ngày càng tỏ ra “chăm ngoan” không phải vì sợ kỷ luật nhà trường mà vì Ba tôi là chính: tuổi già phải qua sông, đạp xe trên đường đá gồ ghề đến trường để nghe “mắng vốn”. Ấy thế mà Ba tôi không hề than oán nhà trường lại tỏ ra biết ơn nữa! Không biết sau này cậu bé lớp 8 trường tôi khi lớn lên sẽ nghĩ gì về hình ảnh Ba của nó đến gặp cô Hiệu Trưởng như đã kể trên? Có so sánh được với hình ảnh của Ba tôi khi được mời để nghe “ mắng vốn” về tôi?

Nói có Trời, từ lúc tôi đi học vỡ lòng đến tú tài chưa hề nghe nói có phụ huynh học sinh làm đơn thưa Thầy A , cô B. Lại càng chưa thấy trò đánh Thầy! Do đâu? Nếu cần phân tích, có lẽ ta nên trở lại chữ “Lễ” mà có lần tôi đã đề cập. Điều tôi muốn nói thêm là: con thiếu Lễ sau này sẽ là cha là mẹ thiếu Lễ, trong gia đình hai ba thế hệ thiếu Lễ vì cái mắc xích ấy.

Khi đọc thư Thầy Nguyễn trọng Phúc gởi các học trò nhân Ngày Nhà Giáo có đoạn: “Trong quá khứ nếu có Em nào đi học bị Thầy phạt hoặc quở trách thì cũng do nhiệt tâm của Thầy muốn cho ngôi trường của mình được nề nếp, cho các Em học hành nghiêm túc hơn…”. Tôi đọc lại ba lần. Thưa Thầy, cho dù Thầy phạt hoặc quở trách, thậm chí “mắng” nữa thì những điều ấy thật sự cần thiết trong hành trang cuộc đời của Chúng Em. Chúng Em xem những điều ấy là hương vị của rau đắng đậm đà bản sắc nhân hậu để rồi khi dọc đường gió bụi vẫn “thèm rau đắng nấu canh…”. Thầy hãy an lòng, Chúng em cất giữ những lời “quở trách” ấy nơi trang trọng nhất của lòng mình.

Tôi viết bài này đúng vào đêm giao thừa Tết Nhà Giáo. Trời lập Đông se lạnh,gió ngoài song đong đưa tờ lịch trên tường. Nghe đâu đó tiếng kêu lạc lõng của loài chim ăn đêm. Thương cho Thầy Cô đời sống thiếu thốn, nhưng cái Tâm thật trong sáng, xem học trò là niềm vui, lúc cuối đời vẫn mong học trò công thành danh toại. Tôi đưa mắt qua song ngắm nhìn những vì sao xa tắp cuối chân trời, tuy xa xôi nhưng long lanh tươi sáng như ánh mắt ngây thơ tuổi học trò. Trong dòng suy tư, tôi thấy mình nhỏ bé. Nhỏ bé trước cái Vĩ Đại của Thầy Cô…

TCT


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 1 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» LÒNG THẦY - TCT «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 5 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 5 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và 5 khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 304 vào ngày 24 Tháng 11 2024, 12:29

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 5 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu