Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 25 Tháng 11 2024, 06:20
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» MÀU KỶ NIỆM-NVT «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 3 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 2253 | Trả lời: 2)
Tiêu đề bài viết: MÀU KỶ NIỆM-NVT
Gửi bàiĐã gửi: 30 Tháng 11 2012, 14:16
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 67
Sinh nhật: 24-11-1957
Ngày tham gia: 29 Tháng 6 2012, 12:52
Bài viết: 377
Quốc gia: Vietnam (vn)

Người tạo chủ đề
MÀU KỶ NIỆM
Nguyễn Văn Thắng

Thỉ sĩ Đoàn Phú Tứ đã viết về màu thời gian trong bài thơ cùng tên :

Màu thời gian không xanh
Màu thời gian tím ngát
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh…
(Đoàn Phú Tứ - Màu thời gian)
(Bài thơ này đã được hai Nhạc sỹ Nguyễn Xuân Khoát và Phạm Duy phổ thành 2 nhạc phẩm cùng tên gọi Màu Thời gian,tôi thích bài của Ns Phạm Duy hơn,bài này chỉ có Thái Hiền con gái của Ns hát )


Nhạc sĩ Phạm Đình Chương có bài hát “Màu kỷ niệm” đã lấy ý từ vài câu thơ trong bài “Tuổi mười ba “ của thi sĩ Nguyên Sa với những lời lẽ nồng nàn như:

Nhớ ngày nào tan trường về chung lối
Mắt thuyền sương, nghiêng nón ngất ngây đời
Lòng trao lòng cho tình vút lên khơi,
Cho ngon màu trìu mến ướt lên môi
Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường
Sợ thư tình chưa đủ nghĩa yêu thương
Anh pha mực cho vừa màu luyến thương…

Màu thời gian trong thơ Đoàn Phú Tứ tím ngát còn Kỷ niệm của Phạm đình Chương thì có rất nhiều màu: màu trìu mến,màu luyến thương…vậy thật sự thì thời gian và kỷ niệm có màu gì nhỉ?
Câu hỏi này ngày xưa khi còn bé tôi vẫn thường hay thắc mắc và có lẽ đến tận bây giờ cũng không thể có câu trả lời chính xác được nhưng xin hỏi bạn có nhận thấy điều gì chung giữa thời gian và kỷ niệm thông qua hai đoạn thơ,nhạc trên?

Đó là tình yêu!

Bắt đầu là tình yêu,rồi cũng là tình yêu phiêu bạt qua thời gian và không gian góp nhặt bao nhiêu là kỷ niệm để rồi tích tụ lại thành ký ức muôn màu.

Mấy mươi năm trước thời bao cấp,tôi có đọc một quyển sách của nhà văn Liên xô đã quên tên,câu chuyện của người Bà kể cho cháu mình ,có tên là “Câu chuyện tình yêu” viết về Tình yêu,Lòng chung thủy và Màu kỷ niệm ...những điều chỉ có ở con người!
Đã rất nhiều năm qua đi,tôi viết lại câu chuyện này bằng trí nhớ của mình ,nghĩ rằng một ngày nào đó sẽ bảo con gái tôi đọc khi cháu đủ lớn .

Mấy hôm nay trên Diễn đàn có những chuyện thật vui và cũng thật buồn ;chuyện buồn của những cuộc chia ly và ta chỉ đứng bên ngòai với vai trò của người quan sát,không thể làm gì được !Những định mệnh quá bẻ bàng khiến ta chua xót ,ngỡ ngàng …
Chuyện thật vui của những người bạn cũ một thời áo trắng đến trường giờ gặp lại nhau trên DĐ; dù không gian và thời gian chia cách,dù ai ai tóc cũng đã pha sương …dù năm tháng có trôi xa, vẫn không thể xóa nhòa đi những kỷ niệm từ một mái trường và một miền quê thân yêu vẫn luôn tồn tại trong sâu thẳm tâm hồn ta, mãi mãi...
Vậy thì hãy luôn trân trọng,giữ gìn những tình yêu và thủy chung với những sắc màu kỷ niệm mặc kệ thời gian và không gian chia lìa Bạn nhé!

Tình yêu –Lòng chung thủy và Màu kỷ niệm

Ngày xưa thật xưa,Thượng đế ngự trên Thiên đình cùng với Triều đình của mình. Một ngày nọ Người nhìn xuống Trần gian và thấy nó thật buồn tẻ làm sao.
Trái đất lúc đó chưa có con người,cảnh vật thì hoang sơ và đẹp như trong tranh vẽ với những đồng cỏ mênh mông xanh ngát tận chân trời hay những núi đồi chìm khuất dưới trùng trùng mây trắng lượn lờ trong gió nhẹ đu đưa.
Trong từng ngọn sóng vỗ về của biển cả bao la,trong những cánh rừng bạt ngàn hay trong những buổi chiều vàng nhạt nắng khi những cánh cò trắng bay qua đồng cỏ quạnh quẽ,bay qua dòng sông lãng đãng khói sương ...Thượng đế,dù là một ông già và không nhuốm màu thế tục bỗng nhiên cảm thấy trong lòng bàng bạc một nỗi buồn khó tả.
Trong phút giây khắc khoải với một chút ưu phiền,người chợt nhận ra rằng phải tạo ra một cái gì đó để hòa hợp với thiên nhiên đã sẳn có :”Con người! Ừ phải rồi,ta phải tạo ra một sinh vật sống có tất cả những khả năng mà nó cần phải có để sống cùng thiên nhiên đã dành sẳn,có một tâm hồn để cảm nhận mọi sự vật,có một lý trí để không ngừng vươn tới khả năng vô tận của sáng tạo và một sự dũng cảm để đương đầu với những khó khăn sẽ gặp phải”.
Và Thượng đế đã dùng đất sét để tạo ra một người đàn Bà và một người đàn Ông như Ông mong muốn.

Hơn hai mươi năm qua đi,do quá bận rộn với công việc triều chính mà Thượng đế quên mất việc mình đã tạo ra con người ở Trần gian.
Một ngày nọ, Người bỗng cảm thấy trong lòng bâng khuâng và chợt nhớ đến những con người mà mình đã tạo ra.
Ngài quyết định rũ cận thần là Nam tào đi cùng đến trần gian để xem những con người ấy sống như thế nào.
Lúc đó đã là cuối ngày và nắng chiều phủ một màu vàng rực rỡ trên cánh đồng lúa mênh mông;bên mái hiên nhà Thượng đế nhìn thấy một chàng trai và một cô gái đang trò chuyện cùng nhau rất khắng khít.Trong ánh mắt của họ Thượng đế nhìn thấy màu nắng chiều óng ả,ấm áp và trìu mến lạ thường.
Người ngạc nhiên quá bèn quay sang hỏi Nam tào :
- Này nhà ngươi có thấy trong ánh mắt của những con người kia có gì lạ không?
Nam tào suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
- Thưa Thượng đế đó là Tình yêu ạ!
- Tình yêu à? Đó là gì chứ hả?Khi tạo ra chúng ta đâu có kèm theo cái gọi là tình yêu này?
Và rồi không thể kềm chế được long ghen tỵ,Thượng đế hóa thân thành một ông lão và đi đến bên con người.
Ông hỏi người thanh niên:
- Này con người kia,ta là Thượng đế của các ngươi đây!Hãy nói cho ta biết Tình yêu là gì vậy hả!
Người thanh niên ngước mắt nhìn Thượng đế rồi từ tốn trả lời:
- Thưa Thượng đế,đó là tình cảm xuất phát từ tâm hồn của con người giữa nam và nữ với nhau ạ!
- Nhưng sao ta không thể hiểu được nó mà chỉ có thể cảm thấy nó vậy?Trong khi ta tạo ra các ngươi và cho các ngươi Tâm hồn?
Người thanh niên trả lời:
- Vâng đúng ạ,Người đã tạo ra và cho chúng con sự sống nhưng người không thể hiểu được tình yêu vì nó là đặc sản của con người thôi ạ!
Thượng đế rất tức giận,Người nghĩ rằng con người thật to gan khi dám lừa dối và che dấu không cho Người biết về cái gọi là tình yêu của chúng nên Người cao giọng :
- Tình yêu à! Vậy thì hãy thử xem các ngươi sẽ giữ tình yêu của mình được bao lâu?
Nói xong,Người giận dữ quày quả bỏ về Thượng giới cùng Nam tào.

Hơn hai mươi lăm năm sau …vẫn là một buổi chiều nhạt nắng.
Thượng đế lại thấy lòng buồn bã và Người nhớ đến con người,cũng vẫn là Nam tào cùng Người đến trần gian.
Nắng chiều phủ một màu vàng rực rỡ trên cánh đồng mênh mông,khung cảnh giờ đây nhộn nhịp hơn rất nhiều,ngôi nhà năm xưa giờ như một trang trại nho nhỏ,thấp thoáng đây đó là bóng dáng những đứa trẻ nô đùa trong ánh hoàng hôn và bên mái hiên nhà những đôi trai gái ngồi bên nhau thầm thì to nhỏ,thỉnh thoảng lại cười vang .
Thượng đế nhìn thấy những con người đầu tiên,giờ đã là một người đàn ông trung niên và một thiếu phụ tay trong tay đứng bên nhau trước hiên nhà nhìn đám cháu con nô đùa,tự tình ,mĩm cười mãn nguyện ,thỉnh thoảng họ lại nhìn thật lâu vào mắt nhau,trong mắt của họ có điều gì đó rất lạ mà Thượng đế nghĩ mãi không ra.
Người quay sang hỏi Nam tào :
- Nhà ngươi có thấy trong ánh mắt của những con người kia có gì lạ không?
Nam tào suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
- Thưa Thượng đế đó là Lòng chung thủy ạ!
- Lòng chung thủy à? Đó là gì chứ hả?Những con người này thật là phức tạp ?
Và rồi Thượng đế trong hình dáng một ông lão đi đến bên con người.
Ông hỏi người đàn ông trung niên:
- Này con người kia,người có nhớ ta không?Hãy nói cho ta biết Lòng chung thủy là gì vậy hả!
Người đàn ông nhìn Thượng đế rồi từ tốn trả lời:
- Thưa, Người là Thượng đế ạ ,đó là tình cảm của con người có được từ Tình yêu .Bởi vì Người không thể hiểu được Tình yêu nên Thần không thể giải thích được ạ!
Nghe vậy Thượng đế lại nổi cơn thịnh nộ,Người nghĩ rằng con người thật to gan khi dám qua mặt Người nên cao giọng :
- Lòng chung thủy à! Vậy thì hãy thử xem các ngươi sẽ giữ được nó bao lâu?

Nói xong,Người giận dữ bỏ về Thượng giới cùng Nam tào.

Hơn hai mươi lăm năm sau nữa… một buổi chiều như bao buổi chiều đã qua đi.
Thượng đế lại nhớ đến con người,lại vẫn là Nam tào đi cùng Người xuống trần gian.
Nắng chiều phủ một màu vàng rực rỡ trên cánh đồng lúa mênh mông và trang trại ngày xưa nay đã là một làng mạc nho nhỏ,từng làn khói trắng bay lên từ những mái nhà lẫn khuất trong các tầng cây cao,trên những con đường đất len lõi qua những rặng cây,mái nhà,có rất nhiều người lớn và trẻ thơ đi lại hoặc nô đùa trong ánh hoàng hôn.
Bên những mái hiên nhà không thiếu những đôi trai gái ngồi bên nhau nói gì đó không rõ chỉ thỉnh thoảng lại nghe rộn vang tiếng cười.

Thượng đế không nhìn thấy những con người đầu tiên đâu cả.
Lòng buồn khôn xiết Người lặng lẽ rảo bước về một ngọn đồi xa xa; không dám nói gì Nam tào cũng buồn bả theo sau.
Trên đỉnh đồi ,Thượng đế nhìn thấy một ông lão râu tóc bạc phơ ngồi bên một gò đất nhỏ phủ đầy cỏ xanh và rất nhiều hoa dại đẹp đến nao lòng .
Trong ánh mắt của Ông lão,Thượng đế nhìn thấy màu nắng vàng rực rỡ, màu khói lam chiều của bếp lửa hồng và một cái gì đó thật u ẩn không thể nào tả nổi!
Giờ thì Thượng đế đã nhận ra Ông lão chính là người đàn ông,là một trong hai con người đầu tiên mà Người đã tạo ra.

Bất chợt hiểu ra,Người không khỏi chạnh lòng …

Người quay sang hỏi Nam tào :
- Nhà ngươi thấy điều gì trong ánh mắt của Ông lão kia?
Nam tào suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
- Thưa Thượng đế đó là Màu kỷ niệm ạ!
Lần này thì Thượng đế không nói gì,Người chậm rãi đến bên Ông lão.
- Này con người kia,chắc là người vẫn nhớ ta?
Ông lão ngước đôi mắt u buồn nhìn Thượng đế rồi từ tốn trả lời:
- Vâng,vì đã bao nhiêu năm rồi Người vẫn như vậy,còn chúng con là con người,cuộc sống phải theo qui luật của Cuộc đời do Người ban tặng.
Nghe vậy Thượng đế thở dài :
- Đúng vậy,ta đã tạo ra các người,đã ban cho các người cuộc sống và những gì mà ta nghĩ sẽ tốt cho các người để sinh tồn,vậy mà chính cái tâm hồn ta ban cho các ngươi đó ta đã không thể nào hiểu được !

Nói xong rồi Thượng đế quay trở về Thượng giới cùng Nam tào.

Trên đỉnh đồi,Ông lão vẫn ngồi lặng lẽ,đôi mắt sâu thẳm,xa xăm.Chút nắng vàng còn sót lại như nuối tiếc buổi chiều tà bám víu vào những cành cây cao,cao tít,vài cơn gió nhẹ thoảng qua,không gian thật tĩnh lặng,đìu hiu…
Từ đó về sau này,hàng ngàn,hàng triệu năm trôi qua,không biết Thượng đế có còn trở lại trần gian lần nào không nữa.

Đã mấy mươi năm trôi qua,tôi không còn nhớ người Bà đã nhắn nhủ người cháu điều gì sau khi kể xong câu chuyện.

Con người được sinh ra,lớn lên,học tập,lao động và làm việc cho đến lúc nghỉ hưu,tuổi già và chết đi,trãi qua nhiều thời kỳ với biết bao buồn vui lẫn lộn,hạnh phúc và khổ đau đan xen trong cả cuộc đời.

Những sắc màu của cuộc sống phản ánh nội tâm của con người .

Bởi mong muốn hoàn thiện bản thân mình,con người luôn thiết tha hướng tới cái đẹp và luôn bị cái đẹp,sự hòan mỹ hấp dẫn,lôi cuốn.

Tất cả những thi sĩ và nhạc sĩ khi làm thơ hay viết nhạc ngợi ca tình yêu đều luôn mượn những yếu tố ngoại cảnh để diễn tả tâm trạng của mình.Cái đẹp bên trong và cái đẹp bên ngoài hòa quyện và đưa tâm hồn con người thăng hoa đến những cung bậc tột cùng của cảm xúc.

Hãy để những ký ức trong tâm hồn mình được tắm gội trong những sắc màu tươi đẹp của cuộc sống,bạn sẽ có những sắc màu kỷ niệm lung linh như ánh nắng vàng buổi chiều rực rỡ hay khói lam bếp hồng trong mái lá đơn sơ cùng hình bóng người thương yêu nhất…

Cuộc đời thật giản dị và đáng yêu làm sao!
NVT

Màu Thời Gian
Nhạc Phạm Duy- Thơ Đoàn Phú Tứ

Sáng nay, tiếng chim thanh trong gió xanh
Diù hương vương ấm thoảng xuân tình
Ngàn xưa không lạnh nữa
Tần Phi, ta lặng dâng Nàng
Trời mây phảng phất nhuốm thời gian.
Mầu thời gian không xanh
Mầu thời gian tím ngát
Hương thời gian không nồng
Hương thời gian thanh thanh.
Tóc mây một món chiếc dao vàng
Nghìn trùng e lệ phụng quân vương
Trăm năm tình cũ lìa không hận
Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng.
Duyên trăm năm đứt đoạn
Tình một thuở còn vương
Hương thời gian không nồng
Mầu thời gian thanh thanh...
(Th chưa đưa bài hát lên được ,sẽ đưa sau vậy!)


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MÀU KỶ NIỆM-NVT
Gửi bàiĐã gửi: 01 Tháng 12 2012, 20:54
Ngoại tuyến
Member V
Member V

Tuổi: 74
Sinh nhật: 00-00-1950
Ngày tham gia: 21 Tháng 11 2007, 12:07
Bài viết: 287
Quốc gia: Vietnam (vn)
Ngoài màu kỷ niệm, màu thời gian như trong bài viết, HH nhớ ở đâu đó còn có màu suy nghĩ nữa! :mozilla_sealed:

"Nay da em nâu tươi màu suy nghĩ..."

Có bà con nào nhớ còn có màu gì nữa hông???



Bài hát MÀU THỜI GIAN: http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=I3T_1rubDh


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MÀU KỶ NIỆM-NVT
Gửi bàiĐã gửi: 02 Tháng 12 2012, 01:35
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 67
Sinh nhật: 24-11-1957
Ngày tham gia: 29 Tháng 6 2012, 12:52
Bài viết: 377
Quốc gia: Vietnam (vn)

Người tạo chủ đề
Sáng nay, tiếng chim thanh trong gió xanh
Diù hương vương ấm thoảng xuân tình ...

Vào DĐ,thấy HH đã đưa link bài hát Màu Thời gian giúp! Mở lên nghe lại !

{L_QUOTE}:
...Trăm năm tình cũ lìa không hận
Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng.
Duyên trăm năm đứt đoạn
Tình một thuở còn vương...


Lời thơ và nhạc phổ thật hay đến ngỡ ngàng !

Cám ơn HH đã giúp !Th đã đưa link lên rồi nhưng thấy như vậy chưa đã! định tìm cách làm như đưa lên youtube rồi đưa lại DĐ như trước đây vẫn làm nhưng không được
Còn đây là bài hát Màu kỷ niệm



Màu Kỷ Niệm
Thơ Nguyên Sa - Nhạc Phạm Đình Chương

Nhớ ngày nào tan trường về chung lối
Mắt thuyền sương, nghiêng nón ngất ngây đời
Lòng trao lòng cho tình vút lên khơi,
Cho ngon màu trìu mến ướt lên môi
Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc,
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường.
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương.
Anh pha mực cho vừa màu luyến thương.

Ngày hành quân, anh đi về cánh rừng thưa,
Thấy sắc hoa tươi nên mơ màu áo năm xưa
Kỷ niệm đâu len lén trở về tâm tư,
Có mắt ai xanh thắm trong mộng mơ
Hẹn ngày mai khi tan giặc sẽ cùng nhau
Góp hết hoa thơm chung tay xây kết mộng đầu
Trời thần tiên đôi bướm nhịp nhàng lả lơi,
Nương cánh nhau đi xa hơn cả cuộc đời
Ôi màu hoa, màu thương nhớ

Nhân tiên đang viết về chủ đề này nên Th đưa lên, xin thứ lỗi nếu có trùng lắp với các bạn đã đưa lên trước đây!

Mời các bạn xem video về cuộc đời nhạc sỹ Phạm Đình Chương !



Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 3 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» MÀU KỶ NIỆM-NVT «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 2 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 2 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và 2 khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 304 vào ngày 24 Tháng 11 2024, 12:29

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 2 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu