Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 04 Tháng 10 2024, 16:20
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» Sự bất hiếu ngọt ngào «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 5 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 963 | Trả lời: 4)
Tiêu đề bài viết: Sự bất hiếu ngọt ngào
Gửi bàiĐã gửi: 15 Tháng 5 2010, 12:31
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Tuổi: 44
Sinh nhật: 19-09-1980
Ngày tham gia: 09 Tháng 9 2009, 12:17
Bài viết: 292
Đến từ: Tan Chau
Quốc gia: Vietnam (vn)
Nghề nghiệp: http://www.kinhluan.com

Người tạo chủ đề
Sự bất hiếu ngọt ngào
Nguyễn Quang Thiều

Có một sự thật là: tình thương yêu và hy sinh vô bờ của người mẹ cho những đứa con từ khi có loài người đến nay chẳng hề thay đổi, nhưng lòng hiếu thảo của những đứa con đối với mẹ mình càng ngày càng trở thành một nguy cơ trầm trọng.

Hai bộ phim hành động Mỹ nổi tiếng mà tôi xem đi xem lại nhiều lần là Godfather và American Gangster. Và trong cả hai bộ phim đầy cảnh bắn giết này có một câu chuyện luôn luôn làm tôi thực sự xúc động. Đó là tình yêu của hai ông trùm Mafia Mỹ đối với người mẹ của mình. Lòng hiếu thảo là một chiếc thước đo đạo đức có giá trị nhất. Đó cũng là phần nhân tính cuối cùng của con người mà nếu đánh mất thì con người không còn gì để nói nữa. Có lẽ vì ý nghĩa ấy mà những nhà làm phim Hollywood đã cố níu giữ lại cho xã hội một niềm tin cuối cùng về nhân tính con người. Bởi phần nhân tính này với nhiều yếu tố là phần nhân tính khó bị suy đồi nhất.

Những năm gần đây, chúng ta phải đau đớn chứng kiến những chuyện bất hiếu. Và có những chuyện bất hiếu đã trở thành những tội ác man rợ. Đó là những câu chuyện bất hiếu đã được các phương tiện truyền thông đại chúng đưa tin và lên tiếng cảnh báo. Nhưng còn có một phía khác của sự bất hiếu mà chúng ta chưa lên tiếng hoặc chưa ý thức rõ về nó mà có người gọi nó bằng một cái tên "Sự bất hiếu ngọt ngào".

"Sự bất hiếu ngọt ngào" là chỉ những đứa con có đủ điều kiện vật chất để nuôi những người mẹ. Nhưng những đứa con đó không cho mẹ mình được tham gia vào những sinh hoạt tinh thần của gia đình. Sự thật là có những bà mẹ chỉ sống giữa những đứa con như một thực thể sống tự nhiên chứ không phải là một trung tâm của tình cảm. Với lý do công việc và với muôn vàn lý do khác, những đứa con đã để mẹ mình sống cô độc ở một làng quê gần, xa nào đó hoặc ngay trong chính thành phố mà họ đang sinh sống.

Thay cho sự hiện diện của họ trước mẹ mình trong những ngày nghỉ là sự hiện diện của một gói quà và những đồng tiền. Thay cho những lời tâm sự của những đứa con với mẹ mình trong những buổi tối khó ngủ của người già là những người giúp việc được trả lương cao. Với đức hạnh của sự hy sinh vô bờ của mình, những người mẹ lại một lần nữa đã gánh chịu một cuộc sống cô đơn như vậy cho đến khi chết.

Một thời gian chúng ta có nói đến việc những đứa con gửi cha mẹ vào nhà dưỡng lão trong các nước phương Tây hoặc châu Âu. Và có không ít người quan niệm đó là sự trốn tránh trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ khi cha mẹ về già. Nhưng sau một thời gian quan sát và có nghiên cứu thực tế ở các nước đó, tôi thấy đó là cách những đứa con tìm cho cha mẹ họ một không gian thích hợp và có ý nghĩa nhất với cha mẹ khi ở tuổi già và đó cũng là một trong những văn hoá sống của các nước đó. Nhất là khi cha mẹ họ có những vấn đề của tuổi tác, sức khoẻ và tâm lý. Nhưng hầu như hàng ngày, họ gọi điện trò chuyện với cha mẹ và hàng tuần, họ vẫn đến thăm cha mẹ trong nhà dưỡng lão. Họ ở lại với cha mẹ có khi cả ngày để trò chuyện và vui chơi cùng cha mẹ.

Có những người mẹ trong những năm cuối đời chỉ mơ một giấc mơ giản dị nhưng thật đau đớn và thương cảm là có một cái Tết được ăn Tết với con cháu mình. "Con bận lắm. Nhiều khách khứa đến làm việc lắm. Mà nhà cửa bỏ đấy trộm nó vào nó khuân hết. Tết con không về được. Bà cần gì thì cứ bảo. Con sắm sửa đầy đủ cho bà". Đấy là những ngôn từ càng ngày càng trở lên quen thuộc của những đứa con nói với mẹ mình trong một ngày cuối năm về thăm mẹ vội vã. Những lý do trên chỉ là sự bao biện cho thói ích kỷ và sự hoang hoá tình thương yêu của những đứa con đối với mẹ mình. Còn vị khách nào quan trọng hơn mẹ mình nữa? Còn của cải nào quí hơn mẹ mình nữa? Và đối với những bà mẹ, tài sản duy nhất có ý nghĩa là những đứa con.

Nhưng những đứa con đó không bao giờ hiểu được người mẹ của chúng không cần bất cứ quyền chức hay tiền bạc chúng đang có mà chỉ cần chúng ngồi xuống bên bà như thuở nhỏ đầy yếu đuối, sợ hãi và tin cậy trong sự che chở của bà hoặc thấy chúng lớn lên làm một người tốt. Nhưng chúng đã xa rời bà mà bà không có cách nào kéo chúng gần lại. Không phải chúng xa rời xa bà bởi không gian và thời gian do điều kiện sống và công việc mà chúng đang xa rời xa sự thiêng liêng của tình mẫu tử. Bà đã và đang mất chúng.

Tôi đã chứng kiến một bà mẹ gần 90 tuổi mắt đã mờ lần mò làm một con gà cúng đêm giao thừa trong khi những đứa con của bà đang quây quần vui vẻ đón giao thừa với gia đình riêng của họ ở thành phố chỉ cách nơi bà ở không quá 30 km. Không có bất cứ lý do gì có thể biện minh cho những đứa con khi bỏ quên mẹ mình trong những ngày đặc biệt và quan trọng như thế.

"Sự bất hiếu ngọt ngào" còn để chỉ những đứa con bỏ quên những người mẹ trong chính ngôi nhà của họ. Nhưng những người mẹ đó không bị bỏ đói mà ngược lại được "nuôi giấu" trong một đời sống vật chất đầy đủ. Trong không ít những ngôi nhà to, đẹp và đầy đủ tiện nghi, những đứa con đã "giấu" mẹ mình mà nhiều lúc chúng ta không làm sao có thể phát hiện ra là trong ngôi nhà đó có một bà mẹ.

Có những người thi thoảng lại đến thăm bạn mình trong suốt mấy năm trời nhưng không bao giờ được gặp bà mẹ của anh ta. Anh ta đã "giấu" mẹ trong một căn phòng trên tầng 3, tầng 4 gì đó của ngôi nhà. Anh ta dậy sớm đi làm vội vã nhiều lúc không còn kịp leo lên tầng chào mẹ. Trưa thì đương nhiên anh ta không về nhà. Tối anh ta về muộn. Vợ anh ta hoặc người giúp việc đã cho bà mẹ ăn cơm trước với lý do để cụ đi nghỉ sớm kẻo mệt. Anh ta trở về nhà ăn tối cùng vợ con và chuyện trò rồi điện thoại và cuối cùng lăn ra ngủ. Có không ít ngày anh ta hoàn toàn quên mẹ mình đang sống trong cùng ngôi nhà và âm thầm mong nhìn thấy con mình và trò chuyện mấy câu với con.

Càng ngày chúng ta càng được chứng kiến những đứa con khi có khách đến chơi thì khoe hết đồ này vật nọ đắt tiền, thậm chí khoe một con chim cảnh quí hàng ngàn đô la với một giọng nói thật "say đắm" mà chẳng thấy họ khoe một người mẹ vừa ở quê ra chơi hay đang ở đâu đó trong ngôi nhà to, rộng của họ.

Có những người không bao giờ để mẹ ngồi ăn cơm cùng khi vợ chồng anh ta có khách. Có lẽ sự xuất hiện của người mẹ đã già nua không còn phù hợp với những thù tạc, những vui buồn của anh ta nữa chăng. Nhưng anh ta đâu biết rằng, có những đêm khuya bà mẹ không thể ngủ và đầy lo lắng khi nghe tiếng ho của anh ta hay khi vợ chồng anh ta to tiếng. Bà mẹ sống giữa con cháu mà như sống trong một thế giới xa lạ.

Vì thế, có không ít người mẹ đã bỏ về quê sống một mình trong ngôi nhà cũ của mình. Bởi cho dù ở đó bà không được sống với những đứa con của mình thì bà cũng được sống với những gì vốn rất thân thương với bà như con chó, con mèo, cái cây, cái cối. Và thay vào sự chia sẻ, an ủi của những đứa con là sự chia sẻ và an ủi của những thứ kia kể cả những thứ vô tri vô giác. Và thực sự điều này làm cho chúng ta vô cùng xấu hổ và đau đớn.

Đức Phật dạy: Tội lớn nhất của đời người là bất hiếu. Có những kẻ đánh đập, nhiếc mọc mẹ mình, có những kẻ bỏ đói, bỏ rét mẹ mình, có những kẻ xưng "bà" xưng "tôi" với mẹ mình như với một người qua đường, qua chợ… Tất cả những kẻ đó đều là kẻ có tội. Và những kẻ vẫn cho mẹ mình ăn ngon, mặc đẹp nhưng bỏ quên mẹ mình trong thế giới tình cảm của họ thì họ cũng mang tội như những kẻ nói trên.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Sự bất hiếu ngọt ngào
Gửi bàiĐã gửi: 15 Tháng 5 2010, 22:35
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 52
Sinh nhật: 05-09-1972
Ngày tham gia: 22 Tháng 7 2008, 07:30
Bài viết: 1164
Quốc gia: Vietnam (vn)
Hi hi! đã có tội bất hiếu thì còn gì là ngọt với ngào??? Dù dưới hình thức nào mà rơi vô tình cảnh bất hiếu là có tội rồi, không bào chữa gì nữa hết. Mong rằng mình không như vậy.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Sự bất hiếu ngọt ngào
Gửi bàiĐã gửi: 16 Tháng 5 2010, 05:56
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Tuổi: 44
Sinh nhật: 19-09-1980
Ngày tham gia: 09 Tháng 9 2009, 12:17
Bài viết: 292
Đến từ: Tan Chau
Quốc gia: Vietnam (vn)
Nghề nghiệp: http://www.kinhluan.com

Người tạo chủ đề
Hihi có lẽ bạn đã không hiểu " ngọt ngào " trong bài trên là thế nào... Hãy đọc kỹ hơn và suy ngẫm , đôi lúc chúng ta thấy những người già sống trong những căn nhà sang trọng, đầy đủ vật chất....cứ tưởng rằng đó là một điều ngọt ngào... :) . Người già không cần những điều đó, họ cần một thứ khác quan trọng hơn , một thứ mà rất ít ai trong chúng có thể làm được, hoặc vô tình quên làm điều đó....


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Sự bất hiếu ngọt ngào
Gửi bàiĐã gửi: 16 Tháng 5 2010, 06:04
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2243
Theo BD, gọi là "Lòng hiếu thảo" lạnh tanh hay Sự sung túc nhạt nhẽo cũng gần như vậy?


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Sự bất hiếu ngọt ngào
Gửi bàiĐã gửi: 16 Tháng 5 2010, 06:46
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2243
Bản thân tôi lúc cha mẹ còn sống đã không làm được gì để đền đáp cha mẹ về vật chất cũng như về công chăm sóc, do điều kiện sống cua tôi lúc đó quá ngặt nghèo. Trong khi đó, các anh chị em tôi ai cũng làm được những việc đó. Có thể nói đó là điều tôi ân hận không nguôi trong quãng đời còn lại của mình.

Vì tính cũng hay để ý những chuyện xã hội, tôi từng quan sát thấy và từng suy ngẫm những chuyện tương tự như trong bài viết kia.
Theo tôi, bài viết của nhà văn này đã nêu lên khá đầy đủ một thực trang ngày càng phổ biến trong xã hội ngày nay, trong đó nhân vật chính đáng lẽ là CHA MẸ chứ không chỉ là MẸ.
- Chính tai tôi nghe một chị con dâu nói: "Vợ chồng con cái tôi đi làm suốt ngày, về nhà ăn cơm xong rồi là chui vô phòng riêng, không nói chuyện gì với ông cụ vì nói với ông không hợp. Ông cụ suốt ngày ở nhà, buồn quá ông chỉ chơi với mấy con chó, ông cắt vải may đồ cho nó. Trời lạnh ông lui cui lo úm cho nó... Vợ chồng con cái tôi đi du lịch thì ông ở nhà giữ nhà... Khỏe!..." :(
- Từ lâu tôi rất ưng mô hình người cao tuổi được vào sống trong nhà dưỡng lão có đầy đủ những điều kiện chăm sóc, được con cháu định kỳ vào thăm viếng, trò chuyện (như trong bài viết). Thà vậy mà các cụ còn có người cùng lứa tuổi sẻ chia tâm tình để không bị cô đơn. Mà nhà dưỡng lão nầy phải, hoặc là một phúc lợi của xã hội, hoặc là một dịch vụ, chứ không phải là sự bố thí của bất cứ ai.
- Nhưng mọi người ơi! "sự bất hiếu ngọt ngào" xét ra cũng đỡ ở chỗ còn có chút "ngọt ngào". Có trường hợp con cái đối xử với cha/mẹ theo kiểu "vắt chanh bỏ vỏ" nữa kìa. Khi cần thì nó nhớ và nhờ tới cha/mẹ, còn từ khi có chút đỉnh của cải thì nó lủm 1 mình, chưa hề cho cha/mẹ đã nuôi nấng mình 1 đồng xu! Ở chung nhà mà nó không hề nói chuyện tới 1 câu. Nó không dọn nổi 1 bữa cơm mời cha/mẹ ngồi vào bàn cùng ăn. Mỗi bữa nó nấu cơm rồi cha/mẹ nó tự vào bếp bới tô mà ăn. Có món ngón vật lạ hay đồ dùng sang trọng thì nó giấu đút ăn uống/xài riêng 1 mình! Mà phải chi nó thất học cho cam!... Nhưng những người cha/mẹ đó cũng đành ngậm tâm, cũng ráng mà thích nghi để sống thanh thản; ngậm tâm không dám nói lên sự thật với ai để con mình không mang tiếng bất hiếu, bất nghĩa vì sợ lỡ tiếng xấu bay tới cơ quan thì tội nghiệp cho nó, cho "thanh danh" của nó. Ôi, "tấm lòng của biển" nầy sao mà... :(
- Bọn đánh đập, giết chết cha mẹ mình còn chịu sự trừng phạt của pháp luật, còn những đứa ghẻ lạnh, ích kỷ đó... thì sao nhỉ?

Cám ơn cháu nkinhluan đã sưu tầm và đưa lên D Đ bài viết trên.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 5 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» Sự bất hiếu ngọt ngào «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 1 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 1 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và chỉ có 1 vị khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 229 vào ngày 24 Tháng 6 2024, 14:08

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 1 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu