Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 21 Tháng 9 2024, 19:56
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» TRUYỀN CẢM «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 4 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 1558 | Trả lời: 3)
Tiêu đề bài viết: TRUYỀN CẢM
Gửi bàiĐã gửi: 01 Tháng 3 2008, 12:27
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 67
Sinh nhật: 00-00-1957
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 10:22
Bài viết: 328

Người tạo chủ đề
TRUYỀN CẢM

“Bến đò Trà Cổ. Hai bờ sông*. Hai kè đá sừng sững như hai vết hoang tàn của một chiếc cầu lớn. Mặt trăng xế mãi phương đoài, chiếu xuống dòng sông một dải lung linh như nắm tơ vàng ngâm lơ lửng. Xe từ từ đỗ lù đù trên bến đò vắng, đợi con đò chập choạng bơi sang….”

Đoạn văn xuôi trên được trích trong tác phẩm nào, của nhà văn nào, tôi không nhớ. Nhưng tôi thuộc nó, nhất là phần tôi đã tô đậm vì tôi quá thích mấy câu tả cảnh ngắn gọn nhưng thật giàu hình ảnh này. Đặc biệt hơn là do trong đó tác giả có nhắc đến “trăng”. Từ đó tới nay, mỗi khi ngắm trăng, làm sao tôi không nhớ đến đoạn văn trên, đến cô giáo ấy nói riêng, các thầy cô dạy Việt văn nói chung! Dù có thể lúc đó tôi đang đứng/ngồi ở một nơi không hề có sông, không hề có một dải lung linh như nắm tơ vàng ngâm lơ lửng”!

Cùng với đoạn văn trên, còn nhiều đoạn/bài văn xuôi, nhiều bài thơ khác nếu cô/thầy giáo dạy không yêu cầu học thì chưa chắc tôi đã thuộc và một phần thuộc đến bây giờ! (tôi chỉ dám nói riêng về phần mình thôi). Thầy/cô yêu cầu thuộc thì tôi hiểu đó hiển nhiên là điều cần thiết và vâng lời. Sau đó, từ từ tôi mới thấm thía thêm ích lợi của yêu cầu này đối với học sinh.

Cho đến bây giờ, tôi chưa một lần có dịp bày tỏ trực tiếp với thầy/cô suy nghĩ và cảm nhận của mình về việc dạy và học văn thời ấy. Thời ấy, còn trẻ dại, tôi không đủ ngôn từ để diễn đạt. Bây giờ, với đầu óc nặng về khoa học tự nhiên (dù về chuyên môn, tôi đã bỏ KHTN từ lâu), lời lẽ không văn chương bay bướm, tôi chỉ có thể nói vắn tắt là: NHỮNG GIỜ GIẢNG VĂN THỜI ẤY ĐỐI VỚI TÔI NÓ HAY VÀ TRUYỀN CẢM LÀM SAO! Đặc biệt nhất là giờ của cô. Nhiều lần, trong lúc giảng bài đến đoạn xúc động, tôi thấy ánh mắt cô long lanh ngấn lệ và đứa học trò nhỏ dại là tôi lúc đó cũng thấy trong lòng trào dâng niềm cảm xúc. Bây giờ tôi mới hiểu đó là sự truyền cảm trong khi bình giảng một bài văn/thơ - một “hiện tượng” mà ngày nay, một số người tâm huyết nhưng có phần bi quan (?) đang lo ngại là quá hiếm.

Giọng nói ngọt ngào, khả năng dạy văn tuyệt vời của cô đã tác động đến những cảm nhận của tôi về diện mạo của cô. Nói thật, lúc mới biết cô, tôi thấy cô rất bình thường về nhan sắc, nhưng càng về sau tôi càng thấy cô đẹp. Có người thì bị “cái nết đánh chết cái đẹp”, nhưng ở cô, theo tôi, thì “cái tài làm nên cái đẹp” – cái đẹp của tài năng! Có lẽ ai đã học văn với cô đều khó mà phủ nhận điều đó? Trong công việc, tôi may mắn tiếp xúc với một số người thuộc dạng đó. Và do đó, làm sao tôi không nhớ đến cô thường xuyên cho được!

Cô giáo dạy Việt văn mà tôi nhắc đến nãy giờ chính là cô Trần Thị Phao.

---------------------------------------------------------------------------
*Hai "câu" này không biết có chính xác không!


************************************
"Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương"


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: TRUYỀN CẢM
Gửi bàiĐã gửi: 01 Tháng 3 2008, 22:10
Gởi Ngọc La !
Ông trời chỉ giỏi tài hảm hại...người hiền !
Không đúng sao ?
Mấy hôm nay cái Wireless Network của anh có sự cố, không vào mạng được, thằng con mới sửa giùm đêm rồi. Chiều này đi làm về, đăng nhập thì thấy tin nhắn của em và bài viết này. Lý ra phải xem tin nhắn trước, nhưng vì bài viết này...hấp dẫn quá, nên viết xong bài chia sẻ với em gái về bài này rồi mới mở tin nhắn ra xem. Xong cái nhắn tin, quay trở lại thì thấy...mất cái bài chia sẻ. Trời không hại thì sao lại lạ lùng thế ?
Cái cảm hứng ban đầu đã mất rồi, viết lại mấy ý đã viết lúc nảy thì không viết được nữa. Mà bỏ qua luôn thì tiếc. Vậy thôi thì có mấy câu ngắn gọn sau đây gởi cô em rất nhiều đồng cảm của tôi.
- Độ 2 tháng trước anh có lục tìm trong mấy quyển sách Giảng Văn cũ mà anh mang theo qua bên này, muốn tìm và post bài này lên D Đ, nhưng tìm không thấy vì mấy quyển đó chưa đủ bộ. Không dè cô em cũng thích bài này.
- Trong sách Giảng Văn chúng ta học ngày trước, đoạn trích này có tên là " Qua phà đêm". Tác giả: Trần Cư.
- Cái câu mà em tô đậm có mấy chữ ...e rằng chưa chính xác lắm.
Thay vì :"Mặt trăng xế mãi phương đoài, chiếu xuống dòng sông một dải lung linh như nắm tơ vàng ngâm lơ lửng."
Theo như anh nhớ thì nó như vầy: "Mặt trăng xế mãi phương đoài, chiếu xuống dòng sông một dải lung linh như chữ i dài run rẩy "
Chắc không học sinh yêu môn văn nào quên được bài này. Một bài không thể quên khác là "Tôi đi học" của Thanh Tịnh.
Xét về nghệ thuật miêu tả cảnh vật thì "Qua phà đêm" ...hình như có phần "cao" hơn "Tôi đi học" một chút.
Không biết cô em cô giáo nghĩ sao???


Đầu trang
Tiêu đề bài viết: Re: TRUYỀN CẢM
Gửi bàiĐã gửi: 02 Tháng 3 2008, 10:59
Ngoại tuyến
Founder
Founder

Ngày tham gia: 18 Tháng 6 2007, 19:30
Bài viết: 2448
vô thường Niệm {L_WROTE}:
Ông trời chỉ giỏi tài hảm hại...người hiền !
Không đúng sao ?

Thử nghĩ khi mình đốn cây cất nhà, mình chỉ lựa những cây ngay thẳng chứ ai lại đốn thứ cong vẹo, gãy gập! Cho nên ông bà hay nói "cây ngay không sợ chết đứng" vì dù đã chết nhưng còn hữu ích, vẫn còn hiên ngang chống chỏi mưa nắng cho con người.
Còn những thứ cong vẹo chỉ làm củi chụm, khi chết chỉ để lại đống tro tàn.
=====================================================================
Chời ui! Đang nhức đầu mà nghe "chiết" lý nữa, chắc chết! BD :cry: :cry:


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: TUI LÀ HỌC TRÒ! (Re: TRUYỀN CẢM)
Gửi bàiĐã gửi: 02 Tháng 3 2008, 11:13
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2243
vô thường Niệm {L_WROTE}:

Không biết cô em cô giáo nghĩ sao???

NL chỉ nhớ đoạn đầu bài QUA PHÀ ĐÊM thôi. Tất nhiên BDNL cho là hay "bá chấy" nên mới nhớ đến bi giờ. Còn bài TÔI ĐI HỌC tả tâm trạng thì hết sẩy rồi, ông anh thân mến ôi!


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 4 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» TRUYỀN CẢM «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 2 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 2 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và 2 khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 229 vào ngày 24 Tháng 6 2024, 14:08

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 2 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu