Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 28 Tháng 3 2024, 13:56
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» MÙI ỔI - Lâm Du-Yên «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 2265 bài viết ] [ 29 tập tin đính kèm ] Chuyển đến trang Trang vừa xem  1 ... 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16 ... 227  Trang kế tiếp
Người gửi Nội dung (Xem: 271170 | Trả lời: 2264)
Tiêu đề bài viết: Dạ Lý Re: CÂY CÒ
Gửi bàiĐã gửi: 16 Tháng 12 2014, 13:20
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 64
Sinh nhật: 00-00-1960
Ngày tham gia: 12 Tháng 7 2011, 11:05
Bài viết: 938
Đọc cây cò làm DL nhớ lại có lần qua bên Úc thăm bạn thân, đang đứng trong bếp ngó ra cửa sổ thì thấy một cây cao, trên cây toàn màu trắng, thoạt nhìn DL nói - ủa giấy ở đâu mà bay vướn lên khắp cây như thế? nhìn kỹ thì mới thấy màu trắng đó là màu trắng của loài chim két. Có tới mấy chục con két trắng (lớn như con Quạ) có đuôi dài, chúng đậu nghỉ ngơi trên cây. Ở Mỹ loài két trắng này chỉ thấy trong pet shop - giá mỗi con khoảng từ 500 đô trở lên. Vậy mà DL thấy một Cây Két như thế. DL chạy tìm nhỏ bạn kêu lại bên cửa sổ coi, nhỏ nhìn ra rồi nói " ừ, ở đây là vậy, chim chóc nhiều lắm."

Vài ngày sau, DL ra ngoài sân phơi quần áo, thì nghe tiếng la Á á á á ... nhìn chung quanh thì không thấy gì, vì hàng rào, DL lại nghe tiếng la - giống hệt tiếng người ta la - rồi nghĩ - chắc có ai bị gì - rồi DL chạy vô nhà kêu nhỏ bạn ra sân coi hình như có ai bị gì? nhỏ bạn chạy ra ngoài với DL, hai đứa đứng ngó hàng rào không thấy ai bị gì, chợt nghe tiếng la á á á nữa, DL nói : đó, tiếng đó, đó? nhỏ bạn nhìn DL nói - chời, đó là tiếng kêu của con Quạ đó. DL nói - chời, tiếng Quạ kêu sao thanh thế, khác giống tiếng Quạ kêu ở Mỹ? nhỏ bạn cười nói - yes, Quạ ở Úc tui vậy đó.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: LIÊN HOÀN CƯỚC
Gửi bàiĐã gửi: 18 Tháng 12 2014, 05:52
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 68
Sinh nhật: 01-01-1956
Ngày tham gia: 13 Tháng 4 2013, 07:31
Bài viết: 3142
Quốc gia: Vietnam (vn)
Bệnh rề rề cả tháng sụt hết hai ký lô vậy mà ai gặp cũng quở mập. Ban đầu tôi không để ý, cho đến một ngày có cô bạn hỏi:
-Bộ bà lên cân dữ lắm sao ? Mặt mày trông phì nhiêu quá !
Bèn soi gương nhìn kỹ, phát hiện mình bị sưng mặt mà hổng biết.
Liền gọi điện cho cô bạn:
-Thúy ơi chị bị sưng mặt rồi, có sao hông ?
Cô bạn của tôi có chồng làm bác sĩ, nhà có mở phòng mạch. Cổ là dân tay ngang, không có cái bằng nào kể cả bằng tú tài. Cổ rất thông minh, làm trợ lý cho chồng riết rồi thạo nghề đôi khi còn leo lên cái chức cố vấn, cho nên hể tôi bệnh là gọi điện cho cổ. Cổ định bệnh, cho toa bằng cách đánh vần từng chữ. Tôi viết xong rồi ra nhà thuốc tây mà mua khỏi phải đi bệnh viện mắc công .
Lần nầy cổ có vẻ đắn đo, khuyên:
-Ba cái sưng mặt nầy do nhiều nguyên nhân lắm ! Coi chừng bị viêm cầu thận cấp đó, chị đi nhà thương khám cho chắc ăn đi để lâu không tốt.
Tôi vừa mua bảo hiểm nên hôm sau đi liền cái bệnh viện đúng tuyến gần nhà.
Đây không phải là bệnh viện thuộc hàng "sao" vậy mà người đến khám cũng đông quá xá cỡ ! Bệnh nhân đa số đều có tuổi. Họ chen lấn nộp thẻ bảo hiểm và chứng minh nhân dân, đợi phát số xong là mệt hụt hơi nên chẳng ai buồn bắt chuyện với ai. Hai dãy ghế trước phòng khám số hai đã đầy kín người, tôi đứng xớ rớ ngay giữa lối đi. Một bà ngồi gần đó có lẽ sốt ruột nên chép miệng than:
-Tới giờ nầy mà bác sĩ cũng chưa khám nữa, trễ gần một tiếng đồng hồ, chờ muốn dài cổ luôn !
Tôi bắt chuyện:
-Chị chờ lâu chưa ?
-Hổng lâu, chừng hai tiếng thôi!
-Chị bắt số mấy?
-Số ba
Tôi nhìn cái thẻ của mình, thở dài một cái rồi hỏi tiếp:
-Chị đi hồi nào mà bắt số nhỏ xíu vậy ?
-Năm giờ sáng.
-Tui tới số bốn mươi lăm, chắc chờ tới chiều quá !
-Đừng lo, bác sĩ khám nhanh lắm ! Một buổi làm tới năm sáu chục người .
Một cô gái chừng dưới ba mươi đang ngồi cái ghế sát đường đi bỗng bỏ chỗ đứng lên đi ra ngoài. Tôi mừng húm xí liền, mở cuốn sách ra đọc để giết thì giờ, chẳng thấy hứng thú gì đành xếp lại. Rồi cánh cửa phòng số hai cũng mở ra. Cô y tá đeo bảng tên ... gương mặt cũng buồn như mùa đông, vói tay kéo chồng sổ vô rồi kêu tên từng người. Tôi chờ, chờ mãi, chờ mãi cho đến khi nghe kêu đúng cái số của mình thì bỗng hết hồn hết vía. Đáng lẽ phải ngồi cái ghế dự bị sát tường tôi lại ngồi vào cái ghế đang trống trước mặt cổ. Cổ nhìn tôi có vẻ bực dọc rồi nói bằng cái giọng xẳng lè:
-Qua bên kia.
Tôi riu ríu bước qua mà cảm thấy mắc cỡ hết sức ! Rút kinh nghiệm lần nầy tôi theo dõi thật kỹ những người đi trước coi họ làm sao thì mình làm vậy. Việc đầu tiên là đo huyết áp, thấy ông bác kế bên xăn tay áo sẵn cũng làm theo, lòng càng hồi họp và tim đập càng nhanh. Cổ đo huyết áp cho tôi rồi ghi 158/89 . Tôi thuộc cái nhóm người mà danh từ y học gọi là mắc "hội chứng áo choàng trắng", hể đến bệnh viện gặp y tá là huyết áp của tôi lại tăng lên vùn vụt và nhịp tim cũng vậy ! Ở nhà huyết áp rất ổn định, cứ đúng ba giờ chiều mỗi ngày là tôi đo kiểm tra, chỉ khoảng 120/80 là tối đa.
Tôi bèn hắng giọng một cái rồi nói với cổ:
-Cô ơi huyết áp của tui...
Mới nói tới đó là cái điện thoại trong túi của cổ reo lên. Cổ, một tay móc ra nghe, tay kia xếp cuốn sổ của tôi lại để qua chồng khác. Tôi bèn trở ra ngoài ngồi chờ vô phòng trong khám tiếp.
Bác sĩ của tôi còn rất trẻ nên thao tác nhanh gọn lắm, vừa nghe tim vừa nhìn qua số đo, tôi tranh thủ kể bệnh:
-Thưa bác sĩ, tui bị sưng mặt, sợ bị viêm thận xin bác sĩ khám kỹ giùm.
Bác sĩ nhìn tôi có vẻ không hài lòng, không cần hỏi, ghi thêm mấy tờ giấy xét nghiệm máu và nước tiểu, tôi hỏi :
-Có kết quả tôi đem lại đây đưa cho bác sĩ phải không ạ !
Cổ gật đầu.
Tôi cầm mấy tờ giấy đi te te, cô y tá gọi giựt ngược:
-Đưa giấy tui ghi vô sổ.
Từ ngày nhà nước hô hào mọi người nên tiết kiệm, thì chẳng những dân thường mà các cơ quan, công bộc của nhà nước điều hưởng ứng nhiệt liệt. Những nụ cười và lời nói được cắt giảm tối đa, những nghề nghiệp cần lương tâm thì lương tâm được dùng rất dè sẽn. Ở các bệnh viện tư còn đỡ chớ ở bệnh viện công, nhất là đi theo tuyến bảo hiểm xã hội thì hầu như ai cũng mang mặc cảm như đi xin một bữa ăn từ thiện vậy !
Bởi vậy tôi rất sợ đi khám bệnh, sợ đến trụ sở hành chánh xin giấy tờ. Chỉ có một cái giấy tạm trú thôi, mà con tôi đến công an gần mười lần cũng chưa làm được, không phải giấy tờ không đầy đủ mà họ cố tình làm khó mà thôi!
Ba giờ chiều mới lấy được cái toa ghi bệnh " Cao huyết áp và RLTKT", kết quả xét nghiệm bình thường mà không dám tin. Cái quầy bán thuốc buổi chiều thưa người, mua chắc nhanh nhưng sao tôi thấy hết ham.Từ sáng đến lúc đó tôi chưa nghe được một giọng nói, một nụ cười thân thiện. Lòng cứ nơm nớp như sợ bị đá, ở khâu nào tôi cũng đều cảm nhận một sự thờ ơ ghẻ lạnh mà thôi. Hàng chữ "LƯƠNG Y NHƯ TỪ MẪU" màu đỏ đập vào mắt ngay khi mới bước chân vào bệnh viện, bây giờ nhìn lại tôi thấy bẽ bàng làm sao! Bởi cho tới nay tôi chỉ gặp những sản phẩm không giống như hàng mẫu.
Ra tới cổng, một chú nhỏ chạy xe ôm xông tới vừa cười vừa mời :
-Cô ơi ! cô đi đâu, lên xe đi giùm con đi cô.
Đây là nụ cười đầu tiên tôi được nhận trong ngày. Vậy mà không hiểu sao tôi không cười lại nổi. Chắc tại lây cái bệnh lãnh đạm nên tôi chỉ nhìn cậu ta bằng một ánh mắt âu sầu, rồi, không cười, không nói, lắc đầu đi luôn.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MÙI ỔI - Lâm Du-Yên
Gửi bàiĐã gửi: 18 Tháng 12 2014, 12:12
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 20 Tháng 6 2010, 09:54
Bài viết: 1058
Tỷ ơi!tỷ Sao rồi "só ri" tỷ nhé chắc là chén dĩa đầy ấp rồi hả chị "mít thơm, rồi Phai nồ" nó hành em quá trời , rồi thì cũng xong :rollin: Hom nay rảnh dzui" Nhà Quê xin chúc Thầy Cô Anh chị ban bè em Chau 1 mùa giáng sinh vui vẻ :rse: :rse: :rse: cai may nhỏ qua bam cứ bị trật chử hoài thoi ngung vay ,ve nha viet tiep


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MÙI ỔI - Lâm Du-Yên
Gửi bàiĐã gửi: 19 Tháng 12 2014, 04:01
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 68
Sinh nhật: 01-01-1956
Ngày tham gia: 13 Tháng 4 2013, 07:31
Bài viết: 3142
Quốc gia: Vietnam (vn)
Quán hổm rày bề bộn lắm vì thiếu muội. Noel nầy muội có được nghỉ và đi đâu chơi hông?


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: GẦN VÀ XA
Gửi bàiĐã gửi: 21 Tháng 12 2014, 22:50
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 68
Sinh nhật: 01-01-1956
Ngày tham gia: 13 Tháng 4 2013, 07:31
Bài viết: 3142
Quốc gia: Vietnam (vn)
Từ ngày có cái iphone cô Tươi có vẻ bận rộn lắm ! Vừa tập xong một bài được nghỉ giải lao năm phút thôi, mà cổ cũng nhịn thở lôi cái máy ra bấm lia lịa.
Cổ bỗng trở thành một người hết sức là thông tuệ. Trên thế giới có chuyện gì xảy ra cổ đều biết ráo, bởi suốt ngày cứ săn tin trên mạng. Có lần tụi tui đi ăn sáng với nhau, cả đám bạn nói cười rôm rả vậy mà cổ cứ ngồi im thinh dán mắt vào cái màn hình nhỏ xíu. Dĩa cơm tấm được mang ra để trước mặt cổ. Miếng sườn nướng thơm phức, nằm ườn trên mặt dĩa trông hết sức khêu gợi, vậy mà cổ cũng chẳng thèm liếc qua một cái cho nó đỡ tủi. Quơ tay cầm đại cái muỗng rồi xúc cơm ăn một cách vô thức. Tôi thấy vậy bèn rưới nước mắm đều lên dĩa cơm giùm, chớ nếu không chắc cổ cũng quên chan mà ăn cơm lạt luôn.
Một lần tôi đi bơi, thấy một cô bé trẻ lắm chắc còn làm học trò và chưa tốt nghiệp phổ thông, đứng dưới nước tay cầm điện thoại nhìn đắm đuối. Tôi theo dõi, thấy cô nàng đứng im ru cả tiếng đồng hồ không quẩy chân tới một cái, cho tới lúc leo lên bờ tay và mắt vẫn không rời khỏi cái phone tay.
Rồi một lần đi biển lại nhìn thấy một cậu trai, mặc đồ tắm mình mẩy khô queo, ngồi xếp bằng trên bờ nhìn đăm đăm vào cái ipad. Tôi hiếu kỳ liếc mắt nhìn vào thấy trên màn hình là cảnh một bải biển cát trắng, nước biếc, trời xanh và những cô gái với bikini đủ màu, đủ kiểu.
Một người bạn nói vui rằng, bây giờ có những gia đình mà ông bà, cha mẹ, con cái muốn nói chuyện với nhau phải chui vào "phây" chớ ở bên ngoài thì đừng hòng!
Sáng nay, cô Tươi ra sân mặt mày rạng rở. Cổ thao thao kể rằng ở bên Úc bây giờ đang lộn xộn lắm, mấy cái vụ bắt cóc xãy ra lềnh khênh, nhà nước đang đau đầu tìm cách ngăn chặn. Chuyện chẳng có gì vui mà cổ kể bằng một giọng hết sức là sôi nổi, hào hứng nên tôi suy ra rằng cổ là người nghiện nghe và kể tin "khủng".
Tập xong chúng tôi cùng đi ăn sáng, lần nầy rủ nhau ghé cái quán đối diện bờ sông. Cái quán nầy vừa thay chủ mới do một cô người Huế đảm nhiệm, nghe đâu có món bún bò rất "thần sầu".
Đối diện cái quán, lần trước khi tôi đến là căn nhà lá của hai vợ chồng làm nghề bắt cá, bây giờ chỉ còn lại cái đống cây lá ngổn ngang. Cái vó được tháo đi tấm lưới nhưng mấy cái cọc tre vẫn còn ở lại. Mấy tấm ni lông đập phần phật như con chim khổng lồ đang giẫy chết. Chiếc xuồng không còn neo dưới bến cho nên bụi dừa nước trông ủ rủ tiều tụy làm sao ! Tôi bỗng bùi ngùi:
-Hổng biết họ đi đâu?
Mấy người bạn ngồi chung hỏi :
-Chị nói ai vậy ?
Tôi vừa chỉ tay vô cái vó trống vừa nói:
-Hai vợ chồng chủ cái vó nầy nè, họ dở nhà đi rồi !
Cô Tươi bỗng thảng thốt:
-Trời đất ơi ! Họ đi hồi nào vậy ? Tui còn thiếu bả ba mươi tám ngàn tiền cá, biết tìm họ ở đâu mà trả bây giờ ?
Tôi trả lời cổ bằng một giọng gần như trách móc :
-Họ đi cả tháng rồi bà ơi!


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: GẦN VÀ XA
Gửi bàiĐã gửi: 22 Tháng 12 2014, 11:25
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2242
Bài viết đọc thấm thía lắm tỷ ạ! :rse:
Bi giờ thậm chí bồ bịch vô quán ngồi với nhau mà... mỗi đứa chỉ dán mắt vào màn hình đt của mình, ko thèm nói với nhau tiếng nào nữa kia! :mozilla_cool:

GẦN MÀ XA. XA MÀ GẦN!

Ý mà... dường như cũng có mình trong đó??? :mozilla_tongueout: :mozilla_tongueout:


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Dạ Lý - Re: GẦN VÀ XA
Gửi bàiĐã gửi: 22 Tháng 12 2014, 14:23
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 64
Sinh nhật: 00-00-1960
Ngày tham gia: 12 Tháng 7 2011, 11:05
Bài viết: 938
Hello Con.
Hôm nay Dì buồn quá chừng luôn. Vì mới khám phá ra rằng - Dì không đủ thông minh để dùng " điện thoại thông minh " híc híc híc.
Nhưng thôi, thông minh bao nhiêu - xài bấy nhiêu - hihihi.


(Đây là nguyên văn email, DL gởi qua email cho đứa cháu ở Sài Gòn vào ngày hôm qua)


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: ĐÀN BẦU
Gửi bàiĐã gửi: 01 Tháng 1 2015, 20:46
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 68
Sinh nhật: 01-01-1956
Ngày tham gia: 13 Tháng 4 2013, 07:31
Bài viết: 3142
Quốc gia: Vietnam (vn)
Quê tôi ngày xưa mỗi người được gọi tên kèm theo thứ, cái thứ đi trước rồi mới tới tên. Ít ai đặt tên con trùng nhau và kỵ nhất là đặt tên con, cháu trùng với người lớn. Khi cậu tôi đặt tên cho thằng con trai đầu tiên, ổng phải đổi tới bốn lần vì trùng tên ông, cha người khác. Trong xóm thì chẳng nói gì, có người ở xóm khác cũng mang rượu đến tạ lễ, xin cậu thay tên. Họ sợ sau nầy khi ổng rầy, hoặc chửi thằng nhỏ thì đụng chạm người sống hoặc làm tủi vong linh của người quá cố.
Ngoài cái tên do cha mẹ đặt, còn có những cái tên do bà con chòm xóm gán cho. Những cái tên nầy bộc lộ tính cách, hình dạng, nghề nghiệp của đương sự như :Tư Lo, ba Cù nhây, hai Ốm, tám Lưới, út Thiến...Có người còn mang tới ba cái tên, như cậu năm Quí còn được gọi là năm Câu, năm Đàn Bầu.
Lúc còn bé, ánh đèn le lói của những chiếc thuyền câu trên sông luôn ám ảnh tôi. Tôi hay tưởng tượng cuộc sống của những người ở trên ấy. Ban ngày chẳng hề chú ý, chỉ đến đêm khuya. Khi con sông như một người chồng, người vợ vô cùng thân thuộc, bỗng trở nên bí ẩn như người tình trong một đêm, thì những chiếc thuyền, những con người trên ấy chợt lung linh như trong thần thoại, thu hút hết cả tâm hồn tôi.
Tiếng đàn bầu của cậu Năm trong những đêm thanh vắng ấy cứ làm tôi thao thức mãi. Có cái gì làm lòng tôi nao nao nên đôi khi tôi lén má, ra ngồi trên cái chỏng tre sát bờ sông và đã một lần làm má tôi sợ đến hết hồn.
Cây đàn bầu, nhạc cụ độc đáo của riêng đất nước tôi có chứa một đặc tính. Cái đặc tính nầy nằm trong cái tên bác học của nó "Độc huyền", nghĩa là "một dây". Tôi còn cho rằng, nó có cái hàm ý là "độc nhất vô nhị" nữa !
Đối với riêng tôi, cây đàn bầu là một dụng cụ dẫn truyền cảm xúc vào bậc nhất. Người ta ít khi nghe đàn bầu trong những buổi trình diễn hoành tráng. Người đánh đàn bầu không có mục đich biểu diễn. Nó được tấu lên như một lời thủ thỉ, kể lể cho riêng mình. Tiếng đàn bầu thường xuất hiện trong những đêm thanh vắng. Khi trời, đất, con người hầu như đều đắm chìm vào nỗi cô đơn. Nó như chui ra từ một nơi sâu thẵm trong lòng người nghệ sỹ, nên chở theo mình cả một nỗi buồn da diết. Nó cũng ít khi phối hợp với các nhạc cụ khác hay đệm theo lời hát. Thân phận của nó là đơn độc: một dây, một cây, một người đàn và đôi khi chỉ có một người nghe.
Thế cho nên âm ba của nó chui vào lòng ta xuyên suốt như một sợi chỉ mành rất nhỏ, theo mạch máu len lỏi vào mọi ngóc ngách của cơ thể. Ta không chỉ nghe mà hầu như cùng tan loãng vào hư không với nó.
Một đêm không thể nào ngủ được tôi bèn lấy tập thơ Đường ra đọc, chợt lật trúng bài thơ " Phong kiều dạ bạc " của Trương Kế :

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô tô thành ngoại hàn san tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.

Bỗng nhớ cậu Năm và tiếng đàn Bầu ngày xưa quá đỗi. Tiếng đàn trên chiếc thuyền câu lênh đênh giữa sông từ những năm tháng xa xưa ấy như đang vọng đến. Nó mang theo hơi lạnh của dòng sông, mùi vị của cái buồn, nét đẹp của nỗi cô đơn, làm cho tôi chợt rùng mình. Tôi tức tốc viết liền một lá thư cho chị Ba, lúc đó còn sống, hỏi xem có còn nghe tiếng đàn bầu trên sông vào những đêm khuya, rồi nôn nao chờ chỉ trả lời. Hơn một tháng sau mới nhận được hồi âm, chị Ba cho tôi hay là cậu Năm đã chết vì bị trúng gió. Cậu chết một mình trong đêm, đến trưa vợ cậu không thấy đem cá vô, bơi xuồng ra thăm thì thấy cậu đã nằm chết cóng.
Dự định sẽ viết một bài rất vui trong dịp nầy để chúc mừng năm mới, ấy thế mà lại ra nông nỗi nầy. Không hiểu sao tôi hay cảm thấy lạc lõng trong những dịp lễ hội, tiệc tùng. Vì vậy nếu có làm ai phật ý thì xin dập đầu tạ lỗi vậy !


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: NT2 - Re: ĐÀN BẦU
Gửi bàiĐã gửi: 02 Tháng 1 2015, 12:43
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Tuổi: 71
Sinh nhật: 18-01-1953
Ngày tham gia: 01 Tháng 7 2007, 00:24
Bài viết: 754
Quốc gia: United States (us)

Người tạo chủ đề
Em Lamduyen!

Tình cờ đọc bài "Phong kiều dạ bạc" của Trương Kế trong vấn đáp Đông Tây cùng lúc bài 'Đàn bầu' của em nên thầy thấy hình như có sự nhầm lẫn do ấn loát. Đề nghị em xem lại và chỉnh 1 chữ : Đáo thay cho Đối trong câu thơ cuối.

Câu là:

Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.

Thân mến
NT2


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: MÙI ỔI - Lâm Du-Yên
Gửi bàiĐã gửi: 02 Tháng 1 2015, 18:20
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 68
Sinh nhật: 01-01-1956
Ngày tham gia: 13 Tháng 4 2013, 07:31
Bài viết: 3142
Quốc gia: Vietnam (vn)
Em xin kính chào thầy, em rất mang ơn thầy đã xem và chỉ ra những sai sót để em kịp thời sửa chữa. Điều nầy giúp em hết sức ấm lòng với cảm giác như vẫn còn là cô học trò nhỏ, tâm hơ tâm hất của thầy ngày trước .
Thầy có biết là mỗi lần đọc bài re của thầy là hình dáng thầy ngày ấy lại hiện lên trong lòng em, những giọt nước dâng lên mắt rồi chảy xuống môi, nó cũng mặn như ngày xưa lúc tiễn thầy nhập ngũ.
Bằng cả tấm lòng, em xin chúc thầy, cô cùng các thành viên trong gia đình một năm mới an khang và ngập tràn hạnh phúc.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 2265 bài viết ] [ 29 tập tin đính kèm ] Chuyển đến trang Trang vừa xem  1 ... 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16 ... 227  Trang kế tiếp

» MÙI ỔI - Lâm Du-Yên «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 1 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 1 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và chỉ có 1 vị khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 189 vào ngày 02 Tháng 1 2023, 21:18

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 1 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu