Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 25 Tháng 11 2024, 13:57
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» NHỮNG ƯỚC MƠ - tanchau «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 1 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 829 | Trả lời: 0)
Tiêu đề bài viết: NHỮNG ƯỚC MƠ - tanchau
Gửi bàiĐã gửi: 25 Tháng 4 2008, 08:40
Ngoại tuyến
Founder
Founder

Ngày tham gia: 18 Tháng 6 2007, 19:30
Bài viết: 2448

Người tạo chủ đề
NHỮNG ƯỚC MƠ
tanchau

Bầu trời Hà Nội như xám lại trong một ngày đỏ lửa, từ trên không, anh có thể nhìn thấy những cụm khói đen mịt mù bốc lên từ mặt đất. Trận không chiến vẫn chưa kết thúc khiến anh không có thời gian để ngắm nhìn những chiến công từ mặt đất. Mười sáu máy bay chiến đấu tối tân của không lực Hoa Kỳ, trang bị đầy đủ đang vần vũ với hai máy bay chiến đấu với nhiệm vụ truy cản chiến dịch ném bom Hà Nội.

Là một thiếu tá, trưởng phi đoàn, anh quyết định vượt lên phía trước để sớm kết thúc trận không chiến. Anh đã thành công, một trong hai chiếc hỏa tiển của anh đã bắn trúng cánh trái của máy bay Hà Nội. Chiếc dù được bắn ra từ máy bay đang bốc cháy, anh vẫn có thể nhìn thấy rõ người phi công Hà Nội lơ lửng, bất động trong bộ đồ bay màu đen lướt nhanh qua mái vòm phòng lái.

Những lời rất thật và sống động được kể lại từ người thiếu tá phi công không lực Hoa kỳ, tham chiến tại Việt Nam trong những ngày “Bầu Trời Địa Ngục” tại Hà Nội trong những năm 1972. Những trận không chiến ác liệt, những giây phút, mà cái sống và chết chỉ cách nhau một phần giây đồng hồ, những quả bom nặng kí được thả ra và xé nát mặt đất đã ám ảnh anh suốt cuộc đời.

Ánh mắt thật buồn, có vẻ mệt mỏi, nhưng rất trong sáng và rực lửa một niềm tin. Đó là người cựu chiến binh quân lực Hoa kỳ, từng tham chiến tại những vùng giao tranh khốc liệt của miền trung, anh vẫn nhớ rõ tên từng địa danh đã đi qua. Những trận đánh kinh hoàng, những đêm dài nhất trong cuộc đời bên chiến hào chờ sáng, những bi thương trong chiến tranh mà anh phải trải qua vẫn vày vò tâm hồn anh để không có một ngày yên bình trong phần đời còn lại.

Đó là hai người lính Mỹ từng tham chiến tại Việt Nam, họ có những điểm khác nhau và giống nhau, nhưng cả hai đều có chung những mơ ước. Một người là không quân, một người là lục quân, nhưng họ đều có mặt trong chiến tranh Việt Nam. Một người tiếp tục phục vụ trong không quân cho đến ngày hưu trí với cấp bậc chuẩn tướng, một người bỏ quân ngũ để trở thành thương gia. Điểm giống nhau của họ là những nổi ám ảnh day dẳng về những cảnh tượng khói lửa, chết chóc mà chiến tranh đã gây ra, và nhất là sự chịu đựng của những con người Việt Nam.

Và hôm nay, những ước mơ đó đã trở thành hiện thực. Trên đường phố Hà Nội, người ta thấy đôi bạn già sánh bước bên nhau nói cười thân mật, cùng kể nhau nghe những kỷ niệm chiến tranh, những ước mơ cuối đời. Cánh dù oan nghiệt ngày nào đã để lại bao thương tật cho anh khi chạm đất, đã khép lại bầu trời bao la, để người lính bay không còn được bay. Nhưng không ai có thể thấy cái căm thù nào trong ánh mắt anh, không một tị hiềm trong từng lời tâm sự đời mình qua những khó khăn anh phải gánh chịu sau chiến tranh. Những cái bắt tay vẫn thân mật, những tâm tình vẫn nồng thắm.

Trên đường phố Sài Gòn những ngày này xuất hiện một nhóm người mặc áo màu da cam. Người lính lục quân ngày nào đã trở lại Việt Nam để tiếp tục chiến đấu. Nhưng lần này anh không chiến đấu cho mục đích chiến tranh mà chiến đấu cho một mục đích cao cả hơn nhiều, chiến đấu cho hoà bình, chiến đấu cho những nạn nhân vẫn còn chịu quá nhiều ảnh hưởng của chiến tranh để lại trên cuộc đời họ. Anh đã thành công trong việc tìm lại những đồng đội của mình, kết hợp một số bạn bè thế giới thực hiện cuộc đi bộ mang tên “ORANGE WALK” từ Nam ra Bắc để gây quỹ giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh.

Những ước mơ tưởng chừng quá bình thường, nhưng phải chờ ngần ấy năm, phải có cả một tấm lòng để thực hiện. Thực hiện để hoàn toàn xóa bỏ những lằn ranh biên giới quốc gia, để thế giới này là một, một ngôn ngữ hoà bình, một màu da nhân loại. Còn đâu là những khái niệm hận thù? Còn đâu là định nghĩa của kẻ thắng, người thua? Thế giới này quá đẹp với bầu trời vẫn xanh, những cành mây trắng vẫn bay. Quá đẹp với sự tồn tại của lòng vị tha, tính cao thượng, với những con người vẫn còn biết nghĩ, còn biết hy sinh, còn biết thương cho nhân loại.


tanchau


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 1 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» NHỮNG ƯỚC MƠ - tanchau «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 0 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 0 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và không có vị khách nào
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 304 vào ngày 24 Tháng 11 2024, 12:29

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 0 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu