Bạn chưa có tài khoản? Hãy bấm vào đây để đăng ký làm thành viên của chúng tôi!
Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Trường Trung Học Công Lập Tân Châu

Bay Về Tổ Ấm
Hôm nay, 29 Tháng 11 2024, 12:54
Thời gian được tính theo giờ UTC - 4 Giờ [ Giờ DST ]

Đăng nhập

Tên thành viên: Mật khẩu: Đăng nhập tự động mỗi lần ghé thăm Ẩn trạng thái trực tuyến của tôi trong phiên đăng nhập này


Trung Học Tân Châu


» Tạp bút «




Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 5 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]
Người gửi Nội dung (Xem: 1263 | Trả lời: 4)
Tiêu đề bài viết: Tạp bút
Gửi bàiĐã gửi: 24 Tháng 4 2009, 23:24
Ngoại tuyến
Super Member
Super Member

Tuổi: 52
Sinh nhật: 05-09-1972
Ngày tham gia: 22 Tháng 7 2008, 07:30
Bài viết: 1164
Quốc gia: Vietnam (vn)

Người tạo chủ đề
Hằng ngày ta đi làm, từ nhà đến cơ quan qua bao đường phố, điều nầy lặp đi lặp lại suốt quãng đời của mình. Chú ý một chút cuộc sống mình có thể nhìn thấy nhiều cảnh con người làm ra bao điều trái khuấy.

Sáng sớm chạy tập thể dục thì y như rằng tôi gặp một chị. Chị ta mặc đồ thể dục rất đúng mốt, sang trọng như một vận động viên chơi tenis nhưng cách làm của chị ta không hay chút nào. Chị ta chạy mà cầm trong tay một bịch rác tổ trảng, chạy ngang tới tường trường học....quăng cái bịch bọc rác xuống chân tường rồi thảnh thơi chạy tiếp, ai hốt ai dọn mặc xác họ (?). Thật là kỳ lạ?

Bắt đầu ngày mới bằng ly cà phê và tờ báo quen thuộc, vào quán phải nghe những lời mà mình không muốn nghe của vài anh cứ vô tư phát biểu. Họ trao đổi chuyện trò với nhau mà không sợ buồn lòng ai đó, nói chuyện rang rảng như trong quán chỉ có một mình. Vừa nói vừa cười hô hố, nói văng cả nước miếng qua bàn khác?

Xách xe ra đi tới cơ quan, đường phố ngày càng chật chội vì xe nhiều quá. Tới ngã tư chờ đèn xanh, người ta cứ vô tư lần trái vượt lên phía trước đứng chờ, lấn nhiều đến nổi người khác muốn quẹo vào cũng không được, vậy mà họ vẫn thản nhiên coi như không việc gì. Một lần tôi vô tình quẹt trúng một chàng trai trẻ ăn mặc bảnh bao, chưa biết phải trái ra làm sao là nó gây sự với tui liền. Chàng ta phùng mang trợn mắt quát nạt mình mà tuổi nó đáng em út mình, chán thiệt!

Lâu lâu có việc bất đắc dĩ phải đi mua một món hàng nào đó ở chợ, thì y như rằng mua mắc hơn người ta. Mắc mà hàng chất lượng không tốt nữa chứ! Mấy người bán hàng coi mặt mà hét giá, không có cái việc bán hàng uy tín đàng hoàng. Lớ ngớ là bị móc túi một cách nhẹ nhàng bởi miệng lưỡi lanh lẹ, dẻo quẹo của kẻ buôn bán! Sao họ không nghĩ tới việc khách hàng khi biết mình mua hớ thì sẽ không bao giờ quay lại với mình? Ăn uống cũng vậy, thông thường thì hàng nào luôn đông khách là ở chỗ bán rẻ mà ngon, sạch sẽ. Còn hàng nào vắng vẻ chỉ là vì người ta tới một lần rồi không quay lại lần thứ hai. Tôi để ý rằng những người bán hàng nầy thường chung một công thức, vừa mắc vừa không hợp ý khách ăn. Chẳng hạn như họ bốc nhúm bánh phở ít ỏi vào giá để trụn thì thường họ sẽ bớt lại một hai cọng bánh phở, không biết bớt như vậy họ lời thêm được bao nhiêu?

Khi ta có vài vấn đề cần phải giải quyết mà phải có sức của kẻ khác mới xong việc, rất ít khi được người ta nhiệt tình làm. Không biết thủ tục "đầu tiên" thì khỏi đi tám, như vừa rồi tui có việc cần phải chuyển hộ khẩu của người thân từ nhà khác về nhà tôi cùng chung một phường. Việc nầy lẽ ra tôi phải thuận tiện vì đây là yêu cầu chính đáng, vậy mà khi ra phường thì thấy quá trời nhiêu khê. Anh chàng phụ trách việc nầy hành tôi chạy tới chạy lui bở hơi tai, bỏ cả công việc mà vẫn không xong. Cuối cùng trong lúc chán nản không biết làm sao thì gặp được một người quen, người nầy khi nghe tôi ca cẩm việc nầy xong. Anh ta phá ra cười rồi bảo tôi có vậy mà cũng không xong cứ đưa hồ sơ cho ảnh kèm thêm hai trăm ngàn là xong tuốt. Chỉ hai trăm ngàn? tôi hơi nghi ngờ nhưng vẫn thực hiện đúng cách anh ta yêu cầu, vậy mà xong việc. Sáng đưa cho anh ta, chiều ảnh trả giấy biên nhận của phường là đã nhận hồ sơ của tôi và đang giải quyết???

Có bi quan quá không nhỉ? Nhưng tôi tin rằng vẫn còn nhiều người tốt. Một lần tôi chạy xe làm rớt hộp đựng cái mắt kiếng của mình mà không biết. Hai cô cậu thanh niên chạy phía sau thấy được, họ lượm dùm rồi dí xe theo tôi suốt quãng đường hơn hai cây số mới đuổi kịp. Họ trả lại cho tôi mắt kiếng rồi phóng xe đi vội vã mà không chờ mình cám ơn. Cái tủ lạnh ở nhà mới bị hư, gọi một anh thợ lạ mới lần đầu gặp mặt vào sửa chữa. Sau khi coi tới coi lui, anh ta nhận sửa với giá 400.000đ, tôi OK liền và anh ta chở đi sửa. Không ngờ tủ của mình bị hư nặng quá, anh chàng bị tổ trác sửa tới sửa lui tới ba bận mới xong. Mỗi bận là anh chàng phải chở tủ về làm lại, đổ mồ hôi mẹ mồ hôi con. Thấy vậy tôi ái ngại đề nghị trả thêm tiền để bù đắp lại cho anh ta nhưng anh vẫn nhẹ nhàng từ chối vì cho rằng đã chịu giá ban đầu rồi không thể đổi lời được. Vừa rồi tôi đi du lịch ở Vũng Tàu, trên đường về ghé qua chợ Long Thành mua đồ, trong đoàn có một anh chàng làm chung cơ quan say rượu bí tỉ. Anh chàng đi lạc đâu không biết, cả đoàn nháo nhào đi tìm cả tiếng đồng hồ vẫn không tìm ra được. Loa phóng thanh của chợ phát tin tìm anh ta om sòm như tìm trẻ lạc cũng không ăn thua gì. Tất cả đang lo lắng thì có một cậu bé đi tới cạnh tôi và cho biết anh chàng nọ hiện đang ở nhà chú bé. Thì ra anh chàng say không biết làm sao mà lò dò đi cách xa chợ gần cả cây số. Tới hông nhà chú bé chỉa vào tường nhà người ta mà tè, xong quay ra lọt bà xuống mương nước gần đó. Ba má chú nhỏ thấy vậy ra lôi lên rồi đưa vào nhà săn sóc, giờ đang ngủ khò ở nhà người ta. Bọn tôi đưa xe theo chú bé tới nơi thấy anh chàng đang chiểm chệ nằm ngủ trên cái đi văng. Khiêng hắn ra mà xin lỗi dùm hắn với ngươi ta, vợ chồng chủ nhà giao lại toàn bộ bóp, kiếng, điện thoại,... của anh chàng say làm rớt đầy đủ. Tôi đề nghị gởi anh chị ít tiền gọi là chi phí cho họ thì hai vợ chồng phì cười từ chối, rồi chúc bọn tôi lên đường bình an.

Cuộc sống luôn tồn tại xấu tốt song song với nhau, âm thịnh thì dương suy hay ngược lại. Mong rằng người tốt luôn nhiều hơn người xấu. Riêng tôi qua đó mà rút được thêm ít kinh nghiệm sống cho mình để "cuộc đời vẫn đẹp sao..."


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Tạp bút
Gửi bàiĐã gửi: 25 Tháng 4 2009, 10:09
Ngoại tuyến
Member V
Member V

Tuổi: 74
Sinh nhật: 00-00-1950
Ngày tham gia: 21 Tháng 11 2007, 12:07
Bài viết: 287
Quốc gia: Vietnam (vn)
Thật đồng cảm với binhquan đó.
Sống chết mặc ai, miễn là ta được việc, ta sung sướng thôi - đó là phương châm sống của không ít người hiện nay. Những người vô tư xả rác, quăng rác như người cao sang, xinh đẹp kia chắc cũng chẳng hề cảm thấy xấu hổ hoặc nhói lòng khi nhìn cảnh những người khách nước ngoài chỉa ống kính vào những đống rác ở lề đường, bến phà,... mà chụp, mà quay?
Tâm lý "chụp giựt" giờ cũng thật là đáng báo động? Những người giành đường vượt ẩu khi đi đường, cố chen lấn để giành được chỗ tốt cho bản thân ở nơi công cộng có lẽ cũng thuộc hạng người cũng chẳng thấy xấu hổ khi kém tài mà cố chạy chọt để được ưu tiên hơn thiên hạ trong việc chiếm một chỗ cao? (Trường hợp lo hộ khẩu của binhquan thì là chuyện được cho mình nhưng không ai bị mất gì hết=không phải là chiếm một chỗ cao. Nhưng đồng ý "biết điều" như vậy xét ra cũng là tiếp tay dung dưỡng cho cái xấu có đất để tồn tại và phát triển?).
À mà, nếu bọn trẻ chúng có xấc xược, táo tợn như vậy thì tôi nghĩ là ta hãy khoan trách chúng!?
binhquan {L_WROTE}:
Cuộc sống luôn tồn tại xấu tốt song song với nhau, âm thịnh thì dương suy hay ngược lại. Mong rằng người tốt luôn nhiều hơn người xấu. Riêng tôi qua đó mà rút được thêm ít kinh nghiệm sống cho mình để "cuộc đời vẫn đẹp sao..."

Vâng, mong sao dương ngày càng thịnh, binhquan hén? Hy vọng nhiều để mà còn vui sống.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Tạp bút
Gửi bàiĐã gửi: 25 Tháng 4 2009, 16:12
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2245
Có lần tôi đi dự cái gì đó quên rồi, nhỏ bạn đồng nghiệp gọi ĐT cho tôi nhờ tôi "xí" cho một chỗ kế bên vì cô ta đến trễ (và cô ta bao giờ cũng thích ngồi kế bên tôi, thấy thương vậy đó). Tôi để cái giỏ của mình lên cái ghế bên cạnh để xí chỗ. Khách càng lúc càng đông, nhiều người thấy ghế trống hỏi tôi có ai ngồi chưa, tôi tỉnh bơ trả lời là có. Càng lúc, khách càng khó khăn để kiếm một chỗ ngồi mà nhỏ bạn vẫn chưa vô tới. Lúc đầu tôi còn tỉnh bơ trả lời "có người ngồi rồi", về sau tôi vô cùng xấu hổ khi nói câu đó vì mình đã bất công và ích kỷ. Đã lỡ hứa với cô ta thì phải giữ lời chứ biết sao nhưng tôi vô cùng xấu hổ với người khác và với lòng mình nên đành ngồi cúi gằm mặt xuống. Đến chừng nhỏ bạn vô, tôi nói với nó: "Lỡ lần này, lần sau nhỏ ráng đi sớm nhé. Lần sau nhỏ đi trễ ta không xí chỗ cho nữa đâu à..." Tôi nói thẳng vậy, cô ta có giận thì tôi cũng đành chịu, nhưng cũng may là cô ta cũng hiểu ra. Bạn bè thì phải vậy chứ!
Trong thực tế, nếu ai đó làm lớn mà ta nghe bà con của họ than phiền: "Cái thằng đó nó làm lớn vậy mà bà con không nhờ vả, gởi gắm được gì hết" thì khoan hãy kết luận là người đó không nhân hậu. Tôi nghĩ vậy đó bà con.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Một sự trùng hợp
Gửi bàiĐã gửi: 26 Tháng 4 2009, 18:55
Ngoại tuyến
Moderator
Moderator

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 06 Tháng 7 2007, 21:32
Bài viết: 2245
Xin gởi mấy "cái link" sau chia sẻ với bà con:

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index ... hannelID=3

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index ... nnelID=118

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index ... nnelID=118

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index ... nnelID=118

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index ... annelID=89[/color]


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Tiêu đề bài viết: Re: Tạp bút (NẾU TÔI TOÀN GIÁC NHƯ PHẬT)
Gửi bàiĐã gửi: 01 Tháng 5 2009, 00:08
Ngoại tuyến
Member IV
Member IV

Sinh nhật: 00-00-0000
Ngày tham gia: 17 Tháng 10 2008, 07:24
Bài viết: 151
Quốc gia: United States (us)
NẾU TÔI TOÀN GIÁC NHƯ PHẬT
Trong tôn giáo có nhiều chuyện thoạt nghe như hoang đường. Thực ra trong xã hội hiện tại cũng có nhiều người có nhiều quyền năng. Họ đối xử ra sao trong xã hội xô bồ này, có khác với chúng ta chăng?

1. Một thiền sư từ sòng bài đi ra (bên Mỹ gọi là Casino), một ông Mỹ đen cầm dao đưa tới (xin lỗi TT Obama, nhưng thực tế là ông da đen). Thiền sư móc túi lấy ra 2 tờ 100 đô la, nói: “Tao ăn $200. Mầy 100, tao 100. OK?” Ông Mỹ đen vui vẻ cầm tờ $100 và nói cám ơn.

2. Một ông sư Canada biết một đệ tử của mình bên Pháp sắp bị cướp giết chết. Bà này buôn bán nữ trang. Sư ông bèn sai một đệ tử qua Pháp, đến thăm bà này và dặn: “Nhớ đến thăm bà X. đêm nay nghe”. Kết quả, bà X. vẫn bị ăn cướp vào khảo tiền và giết chết. Lý do: Bà tín đồ Canada đến Paris quá trễ, thấy không tiện ghé thăm bà X!

3. Một vị sư ghé thăm trại tị nạn Palawan ở Phi Luật Tân thập niên 1980. Gặp người đại diện nhóm thiền của mình, biết người này gian tham, sẽ quịt tiền, bèn nói:”Anh có cần tiền thì tôi cho”. Anh kia nói không cần tiền. Ông sư đưa $1.000 đô la cho nhóm thiền. Sau đó, anh kia rời trại, mang theo số tiền. Các người trên đảo hỏi vế số tiền thì anh kia nói: “Ông sư cho riêng tôi”.

Kết luận: Mỗi hành động đều liên hệ đến luật nhân quả. Ông thiền sư không thấy ai đúng ai sai. Không tu thì không sao đổi được tánh tình và số mệnh.
Thực tế là ai cũng đúng, đang gieo một hạt giống. Có người trồng cam, quit. Có người trồng cỏ độc.
Các người chơn tu, người đời không hiểu, thường bị chê là khùng.


Đầu trang
Xem thông tin cá nhân
Hiển thị những bài viết cách đây: Sắp xếp theo
Tạo chủ đề mới Gửi bài trả lời [ 5 bài viết ] [ 0 tập tin đính kèm ]

» Tạp bút «


Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 1 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:

Ai đang trực tuyến?

Ai đang trực tuyến? Trong tổng số 1 người đang trực tuyến: không có thành viên, không có thành viên ẩn và chỉ có 1 vị khách
Số lượt người ghé thăm website đông nhất là 304 vào ngày 24 Tháng 11 2024, 12:29

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến và 1 khách

Thông tin trên được cập nhật trong vòng 5 phút vừa qua
cron
Powered by phpBBVietNam © 2006 - 2007 phpBBVietNam Group based on phpBB
Vietnamese translation by nedka
Founded by tranbc | Content © Trường Trung Học Công Lập Tân Châu