Tuổi: 42 Sinh nhật: 22-09-1982 Ngày tham gia: 01 Tháng 1 2008, 02:07 Bài viết: 998 Quốc gia:
|
Trưa hè oi bức năm 2004, đang ngồi chép số liệu thống kê cùng hai thằng bạn. Bỗng thằng Trưởng lên tiếng: Ê Phú! Tân Châu có thứ gì ăn chơi buổi trưa không mậy? Mới ăn đây giờ mà đói nữa rồi hả?? Mày bịnh gì kì vậy? Thằng Giang lên tiếng. Trưởng thều thào yếu ớt...tao bịnh mới mạnh mà! Tôi cười sặc sụa nhưng cũng nghĩ ra được một món mình đang thèm. À! có một món rất đặc biệt ở quê tao mà bảo đảm quê mày không có đó Trưởng! "Món gì?" Trưởng tò mò. Món "Bé Hạnh" Món gì tên ghê vậy anh hai? Món ...Bánh hẹ đó. Giang mầy ăn không mậy? "Ăn chứ!" Giang hào hứng. Trưởng quê ở Long An, còn thằng Giang...lãi quê ở cây số mười mấy dưới Long sơn. Không hẹn mà gặp chúng tôi cùng làm đề tài tốt nghiệp ở An Giang và mượn đỡ Tân Châu làm nơi dung thân trong 2 tháng. Hai thằng lẽo đẽo theo tôi ra sau hông chợ mới nơi có chiếc xe bánh hẹ đang nghi ngút khói. Cho tụi cháu 3 dĩa bánh hẹ với trứng đi chú! "Ông chủ" trông khá trẻ đưa chúng tôi ba cái ghế mủ để ngồi và bắt đầu chiên để ba thằng ngồi hít khói, dạ cồn cào. Nếu nói bột chiên thì thằng Trưởng chắc sẽ tưởng tượng ra nhưng tôi muốn nó phân biệt giữa món "Bột chiên Sài Gòn" và "Bánh hẹ Tân Châu." Ai cũng biết bột chiên ở Sài Gòn tập trung ở đường Võ Văn Tần và đâu đó trong quận 5. Tôi chắc chắn rằng món bột chiên màu trắng, bánh cắt nhỏ như mấy con mạc chược đem chiên lên vàng vàng dòn dòn mà Trưởng nó đã ăn ở Sài gòn thua xa món bánh hẹ chiên quê mình. Quả thật, nó "đá" đến 2 dĩa, còn tôi biết "giữ sức mình" nên chỉ ăn một dĩa. Hôm sau, Trưởng lăn ra bịnh lại...vì bánh hẹ ăn ngon nhưng khó tiêu.
Ê! Đi ăn bánh hẹ không?
Không!!! Bánh Ẹ thì có! Nó giỡn.
Ai kêu mày ăn cho dữ hôm qua để hôm nay bị sình bụng?
....
Ngày xưa khi còn nhỏ, tôi thường ra quán thuốc tây của mẹ ngồi chơi và chờ đồ ăn. Mỗi buổi chiều hay có xe bán bánh hẹ đẩy lòng vòng chợ Tân Châu cũ. Xe đẩy đen thui, xềnh xoàng nhưng rất đông khách. Trên xe có cái mâm để chiên bánh hẹ và một cái tủ kiếng nhỏ đựng bánh hẹ và bánh ướt nhân thịt bằm củ cải. Hai loại bánh này giá bình dân nên được mọi người ưu ái gọi ăn. Bánh hẹ được cắt hình thoi, lúc chưa chiên có màu trắng, vị lạt, trong bánh có những cọng hẹ màu xanh. Khi có ai gọi món này, ông chủ sẽ bỏ lên mâm có sẳn dầu ăn, bánh được chiên vàng và đập thêm một trứng hột vịt. Khi để bánh hẹ vào dĩa bánh giòn rụm, nóng hổi, được xịt 1 miếng xì dầu, một miếng dấm và tương ớt. Tôi còn nhớ nhiều khi thèm quá móc trong túi ra có 200 Đồng chỉ mua được 1 miếng bánh hẹ nóng có ghim cây tăm. Vậy mà, ăn ngon không thể tả. Sau này, được thưởng thức món bột chiên Sài gòn nhưng dù sau "Ta đi ta nhớ quê nhà.." nên bánh hẹ quê mình vẫn là số một.
Món bánh hẹ tưởng chừng sẽ bị thất truyền, quên lãng ở xứ người, cũng may tôi biết được cách làm bánh hẹ nhờ "những tâm hồn ăn uống" cung cấp. Tôi xin được giới thiệu vắn tắt: Vật liệu bao gồm bột gạo, bột năng, hẹ lá, nước, dầu ăn,đường, muối, dấm, bột ngọt, nước tương. Công thức chế biến: cứ một chén bột gạo cộng hai chén nước quậy đều (tỉ lệ 1:2) thêm 1 muỗng súp bột năng, 1/2 muỗng cà phê muối, 1/2 một muỗng cà phê đường, 1/8 muỗng cà phê bột ngọt. Bắt nồi lữa riu riu, chỉ bỏ phân nửa hỗn hợp bột (đã trộn) vào nồi khuấy đều cho đến khi bột sền sệt (nửa sống, nửa chín).Trong khi đó, cắt hẹ thành cọng nhỏ cở 1 lóng tay bỏ vào phần hỗn bột còn sống còn lại. Tắt bếp. Lấy phần hổn hợp bột sống đổ vào phần bột sến sệt quậy cho đều. Xong xuôi, ta đổ bột ra khuôn nhôm (mâm nhôm) đã thoa dầu ăn xung quanh. Phần bột bánh hẹ dày cao chừng 1 lóng tay của khuôn nhôm. Ta đem chưng cách thủy chừng 20 phút. Lấy đầu đũa xăm vào phần bột đang hấp nếu thấy bột không dính vào đũa thì bánh đã "chín". Để bột "chín" nguội, cắt hình thoi, cho vào tủ lạnh. Khi ăn đem ra chiên vàng rồi mới đập thêm 1 -2 trứng hột vịt lên. Bánh hẹ thường ăn với nước sốt dấm-xì dầu (1 muỗng súp nước tương 1 muỗng súp dấm 1 muỗng súp đường 2 muỗng súp nước 1 muỗng cà phê tương ớt.)
Món bánh hẹ không biết có xuất xứ từ đâu nhưng đã hiện diện ở quê mình một thời gian dài. Có người nói là một loại bánh có nguồn gốc từ Campuchia, lại có người cho rằng đó là món của người Tàu, dù gì đi nữa món ăn bình dân này đã đi vào lòng người dân Tân Châu và trở thành một nét độc đáo, hấp dẫn của quê mình. Hy vọng, món bánh hẹ sẽ được lưu truyền mãi ở Tân Châu để mọi người có dịp thưởng thức mỗi khi về thăm quê.
Một số hình ảnh minh họa được chụp gần đây:
|
|